Cô Ngụy khoảng chừng bốn mươi tuổi, dáng người yểu điệu, tạo cho người ta cảm giác yếu đuối nhưng thanh tao. Đôi lông mày thon dài như vầng trăng khuyết, ánh mắt luôn mang chút u sầu, chẳng giống một người phụ nữ thành công trong sự nghiệp.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu chào cô ấy: “Chào Tổng biên tập Ngụy.”
Tay Ngụy Lạc cầm bút, ngước lên nhìn Cố Nguyệt Hoài hai lần rồi nhận lấy thư giới thiệu trong tay cô, xem qua một lượt, hiểu ra: “Em chính là Cố Nguyệt Hoài, người có tài vẽ tranh khá tốt ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử?”
Tòa soạn [Nhật báo Quần Chúng] của họ không thiếu tin tức, cũng không thiếu bài viết, nhưng lại thiếu nhân tài có kỹ năng đặc biệt. Một số báo cần có tranh minh họa, họ đã phải lo lắng về vấn đề này từ lâu. Thậm chí, họ đã đặc biệt trao đổi với văn phòng công xã, nhờ họ để ý đến những nhân tài trong lĩnh vực này, phúc lợi và đãi ngộ đều rất tốt nhưng nhất định phải có tài năng và học thức thực sự.
Cô ấy đã nghe danh “Cố Nguyệt Hoài” từ vài ngày trước, còn thấy cả ảnh chụp những bức tranh tường mà cô vẽ. Dù chỉ là ảnh đen trắng, nhưng những nét vẽ rất thành thạo, rõ ràng không phải là tay mơ.
Cố Nguyệt Hoài cười khẽ: “Vâng.”
Cô Ngụy có chút ngạc nhiên nhìn cô, ít ai dám mặt dày nhận toàn bộ lời khen của cô ấy mà không có chút khiêm tốn nào, điều này chứng tỏ cô rất tự tin về khả năng vẽ tranh của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play