“Chuyện gì vậy?” Cố Nguyệt Hoài khẽ hếch cằm lên, đôi môi đỏ mọng dưới ánh đèn trông có phần quyến rũ.
Đôi mắt xinh đẹp của cô rất lạnh lùng, ngay cả khi đứng đối diện với anh ta, chúng vẫn mang đến cho anh ta một cảm giác thất thường và bất an mà anh ta không bao giờ có thể nắm bắt được. Cảm giác này khiến anh ta cảm thấy hơi khó chịu, song lại không sao thay đổi được.
Trần Nguyệt Thăng im lặng hồi lâu, Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, lạnh lùng nhìn anh ta một cái rồi quay người dợm bước đi.
“Từ từ! Anh thật sự có chuyện muốn nói với em.” Trần Nguyệt Thăng giữ chặt lấy cổ tay Cố Nguyệt Hoài, lại bị cô giật phắt ra, thậm chí còn chà lau bằng một thái độ chán ghét, khiến Trần Nguyệt Thăng thấy mà trong lòng đau xót.
Môi anh ta run run, anh ta muốn hỏi cô tại sao lại thay lòng đổi dạ nhanh như vậy, nhưng nghĩ đến Điền Tĩnh thì cũng không sao mở lời được, bèn nói thẳng vào vấn đề: “Điền Tĩnh ở trại lao động cải tạo khá tốt, đội dân quân quyết định cho cô ta về nhà sớm.”
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên: “Về nhà sớm?”
Trần Nguyệt Thăng gật đầu, giọng điệu có hơi trầm thấp cô đơn: “Ừm, tin tức này anh phải vất vả lắm mới nghe được, biết em và Điền Tĩnh không ưa nhau, để em biết trước thì có thể ứng phó hợp lý hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT