Vẻ mặt lạnh nhạt của Cố Nguyệt Hoài khiến Tần Hoa Hảo cười ha hả.
Hai tay cô ta khoanh trước ngực, hếch mũi lên tận trời, rõ ràng chỉ là đứa con nít hơn mười tuổi nhưng lời nói lại vô cùng độc ác: “Này, đó không phải anh ruột cô à? Sao cô chẳng có phản ứng gì thế? Ha ha, có phải cha cô dạy bảo sao mà tình cảm anh em không hoàn thuận không?”
Đột nhiên Lâm Cẩm Thư quay qua, tức giận nói: “Tần Hoa Hảo!”
Tần Hoa Hảo bĩu môi, không sợ chút nào, ngược lại còn trừng mắt nhìn Lâm Cẩm Thư: “Hừ, hung dữ cái gì chứ!”
Cảm xúc của người nhà họ Cố cũng khác nhau, Cố Chí Phượng sau khi nghe Tần Hoa Hảo nói xong thì mắt trợn lên thấy mỗi lòng trắng, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh Cố Duệ Hoài suýt nữa bóp chết Cố Nguyệt Hoài, chẳng lẽ thật sự vấn đề ở chỗ ông?
Sắc mặt Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng, cô còn chưa nói thì Cố Tích Hoài đứng bên cạnh đã cười lạnh nói: “Bà Lâm, khi còn trẻ bà cũng được học hành, Tần Vạn Giang lại là bí thư công xã Hoàng Oanh, sao lại dạy ra đứa con gái miệng mồm thối hoắc thế?”
Gương mặt Cố Tích Hoài lạnh lùng nghiêm túc, lúc nói chuyện cũng chẳng cả nể gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT