Khương Hòa Tông: “Không đi được.”
“Cũng đúng, từ đây đến chỗ thi cũng cần một khoảng thời gian, gần như phải dành ra bốn tiếng rưỡi lận. Nhưng mà nếu chỉ là trông coi chăm sóc người bệnh thì tôi có thể giúp cậu, tôi thấy cậu vẫn nên đến cuộc thi đó đi…” Trước đây Thẩm Bồi nói chuyện câu chữ lúc nào cũng rõ ràng, lúc này có lẽ do trạng thái tinh thần không tốt nên nói chuyện hơi ậm ờ.
Khương Hòa Tông cụp mắt xuống, không có cảm xúc gì mà nhìn nhau, lát sau Thẩm Bồi chột dạ nhìn sang chỗ khác, lời nói nghẹn lại, rồi ngồi xuống ghế, thuần thục uống sạch thuốc.
Không phải chứ, mình chột dạ cái gì. Thẩm Bồi nghĩ trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT