Trong hành lang cũng không có thang máy, Khương Hòa Tông đi theo Thẩm Bồi leo năm tầng đến tầng trên cùng, tầng năm chỉ có một nhà, đối diện là sân thượng bị cánh cửa rỉ sét khóa chặt.
Thẩm Bồi lấy chìa khóa mở cửa, giơ tay bật đèn trong phòng lên.
Có lẽ bóng đèn hơi nghịch ngợm, nhấp nháy mấy cái mới sáng hẳn, căn phòng chỉ cần liếc nhìn là thấy rõ mồn một, chẳng phải do đèn sáng đến mức nào, mà do trong phòng chật hẹp, cũng không chia thành mấy phòng mấy sảnh, chỉ ngăn nhà vệ sinh ra, một người đứng vào đã thấy chật. Bên dưới cửa sổ là kệ bếp, ngoài này một chút thì đặt một chiếc bàn vuông nhỏ và hai cái ghế, tủ lạnh nằm trong góc, cảm giác mở cửa cũng phải lùi lại vài bước mới mở được.
Thực tế chứng minh đúng là như vậy, Thẩm Bồi mở cửa tủ lạnh xong phải lùi lại một bước mới lách vào từ khoảng hẹp giữa cửa và cái bàn, vươn tay lựa tới lựa lui bên trong, chốc thì lấy một nắm cải thìa bỏ lên bàn, chốc thì lôi ra vài trái bắp.
“Ở đây không đặt sofa được, cậu lên giường ngồi một chút đi, tôi nấu đồ ăn khuya.” Thẩm Bồi chỉ chiếc giường đơn sát vách tường bên kia: “Nếu cậu đói thì ngăn kéo đầu giường có đồ ăn đó, cậu chọn cái nào dịu nhẹ lót dạ trước đi.”
Khương Hòa Tông trả lời “Được”, nhìn tài liệu ôn tập ngổn ngang trên giường cùng đống quần áo cuối giường, âm thầm kéo cái chăn sắp rớt xuống đất lên, có chút không biết ngồi chỗ nào thì được.
Dường như Thẩm Bồi đột nhiên ý thức được giường mình bừa bộn như ổ chó, tay chưa lau khô đã bay qua, gom đống tài liệu ôn tập qua một bên, đang định tiện tay nhét cái chăn vào góc giường thì Khương Hòa Tông giơ tay nắm cổ tay cậu, có chút bất đắc dĩ nói: “Để tôi dọn cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play