Khương Hòa Tông mới chầm chậm cảm nhận được lỗ tai mình đang hạ nhiệt.
Ban nãy Thẩm Bồi ghé sát vào tai anh nói cái gì đó anh không để ý nên không nghe rõ.
Đột nhiên bị kéo gần khoảng cách giao tiếp như vậy khiến Khương Hòa Tông cảm thấy xa lạ, dường như theo bản năng muốn đẩy ra, nhưng giây phút đó lại không động đậy chút nào, chỉ cảm thấy bả vai cứng lại, sau đó hóa đá liệt toàn bộ nửa cơ thể bên trái.
“Ôi dào không trò chuyện với cậu nữa, chỗ tôi còn có việc. Nếu cậu không đi dạo thêm nữa thì nhìn xem có muốn vào câu lạc bộ nào không, nắm chắc cơ hội nhé.” Thẩm Bồi vừa đi ra khỏi đám người vừa nói.
Khương Hòa Tông vốn đã định về phòng học thì lại dừng bước.
Thẩm Bồi thoáng nhìn, rồi nhanh chóng quay lại: “Này, bạn cùng bàn, giúp tôi một việc được không? Bên chỗ tôi cần người làm.”
Khương Hòa Tông đồng ý rồi đi theo Thẩm Bồi ra ngoài, rẽ ra quảng trường nhỏ, leo lên các bậc thang đến một mảnh đất nhỏ bằng phẳng đối diện ngay với sân khấu nhỏ, hai đèn pin lớn được gắn trên lan can chắn ở hai bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play