Thẩm Bồi không nói thêm gì nữa, ngẩn người nhìn câu tiếng Anh dài trên bàn.
Thật ra cậu cũng không tức giận, cũng không dỗi hờn gì. Từ nhỏ cậu đã dễ tính.
Hôm đó bị sốt cậu nằm mơ một giấc mơ rất hỗn loạn, trong mơ là khi cậu bị sốt vào nửa đêm lúc còn nhỏ, lúc ấy là nhờ ông bà nội chăm sóc cậu. Ở nông thôn căn bản không có phòng khám bệnh 24 giờ, ông nội đành cõng cậu leo qua hai đỉnh núi nhỏ, đi qua ba con sông nhỏ mới tìm được bác sĩ trong thôn, bà nội thì đi đằng trước soi đèn pin, thỉnh thoảng phải quay đầu nhìn rồi sờ trán cậu, bị nóng đến mức đau lòng, còn rơi nước mắt.
Đó là một mùa đông, gió thổi phù phù, cậu được bảo vệ đến mức không bị lạnh một chút nào.
Sau đó thời gian kéo dài, cuối bóng tối là ánh đèn rực rỡ.
Khi cậu tỉnh lại ở trong bệnh viện thì Dương Hiểu Viện đang trông nom ở cạnh giường, Thẩm Thành bận chuyện công việc nên không tới. Lần này là khi cậu học cấp hai, đã được bố mẹ đón lên thành phố sống, ở đây có bệnh viện lớn làm việc 24/24.
Cậu vẫn là bị sốt do tắm bằng nước lạnh. Bởi vì ngày mai Thẩm Du phải thổi sáo bầu bí ở buổi văn nghệ, Dương Hiểu Viện tưởng mọi người đều đã tắm xong rồi nên tắt máy nước nóng đi vì tiếng to quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play