Lý Giai Di xua tay: “Những điều đó đều không thành vấn đề, nói thật đi, tớ hy vọng cậu gia nhập vào trợ giúp một chút, phối hợp với cậu khá là ăn ý, cậu cũng khá quen thuộc với việc chạy hoạt động, phó câu lạc bộ của chúng tớ năm nay muốn tập trung học nên rời khỏi câu lạc bộ, tớ không lo được hết quá nhiều việc.”
Thẩm Bồi ngáp một cái rồi dụi mắt, gật đầu nói: “Được, vậy tôi gia nhập. Nhưng nói trước đấy nhé, đừng giúp đỡ tôi nha, làm mất thời gian của mọi người, tôi giúp đỡ tổ chức và quảng bá hoạt động của câu lạc bộ, hoạt động bình thường có lẽ cũng không tham gia nhiều - Tôi không thể quên cội nguồn được, dù gì bản thân vẫn là của câu lạc bộ Văn học.”
Lý Giai Di bật cười sang sảng, cong mắt nói: “Trời ạ yên tâm, không thành vấn đề, tớ đã nói trước với Lâm Thịnh rồi, cậu ấy nói cậu tinh khôn lắm, cố gắng ở cả hai bên không sao cả.”
Thẩm Bồi “Ừm” một câu, hai người lại trò chuyện vài câu rồi mới lần lượt về lớp.
Lúc trở về thấy Sài Xuyên đang ngồi ở vị trí của cậu nghe Khương Hòa Tông giảng bài.
Hình như Sài Xuyên muốn hỏi cái gì đều chờ đến khi về ký túc xá rồi mới hỏi một thể, nhưng đề này của ngày hôm nay cậu ta làm rất lâu, thật sự là ruột gan cồn cào, vì thế cầm lấy quyển vở đi lên hỏi.
Thẩm Bồi dựa vào tường, thầm đếm ba hai một sau khi Khương Hòa Tông dừng bút, vừa đếm “Một” xong, Sài Xuyên đã bừng tỉnh mà hét lên “Tớ hiểu rồi”, sau đó đập đập vào người Khương Hòa Tông một lúc mới thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT