Lúc ấy Khương Hoà Tông không hiểu lắm, thế nhưng anh đã quen với việc cảm giác của mẹ anh đôi khi sẽ hơi quá khích, vậy nên chỉ đành yên lặng ngồi xuống dọn dẹp từng mảnh chén bát bị đánh vỡ tan trên nền đất.
Lần đó mẹ anh không cuộn tròn lại mà khóc lóc như những lần trước, mà lại đột nhiên túm lấy bả vai Khương Hoà Tông, hai tay dùng sức bấu vào da thịt, cảm giác như sắp xuyên thủng mảng da chỗ đó, hai mắt đỏ hoe hét lớn: “Tại sao con không tức giận, tại sao con không đánh lại! Có phải con cũng làm điều gì có lỗi với mẹ, có phải trong lòng con cũng không yên tâm không?”
Khương Hoà Tông trầm lặng trong chốc lát, hai hàm răng nghiến chặt cũng không ngăn được cảm giác nhức nhối từ bả vai truyền đến, hai hàng nước mắt tuôn trào trên gương mặt nhợt nhạt của anh, đột ngột trả lời: “Bởi vì con yêu mẹ.”
Mẹ anh bỗng chốc ngây người, hai bàn tay thả lỏng, giọt nước mắt cuối cùng cũng trào ra khỏi đôi mắt hoen đỏ. 
Khương Hoà Tông vươn tay ôm lấy bà.
Mẹ anh thế mà lại tát anh một bạt tai, khiến anh ngậm miệng: “Tất cả những câu bởi vì yêu đều có cái giá phải trả của nó! Không có ai sẽ yêu con vô điều kiện, Khương Khang không yêu mẹ! Tất cả những gì ông ấy làm vì mẹ đều có sự đánh đổi, sẽ không ai yêu con, sẽ không ai thật sự yêu con…”
Lực đẩy ở cánh tay khiến Khương Hoà Tông bất giác tránh đi, chiếc thìa không được cầm chắc rơi xuống đất, từ trong tiếng đinh đang ấy, Khương Hoà Tông mới lấy lại tinh thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play