Khoảnh khắc đôi môi chạm vào nhau, như có một luồng điện từ môi của hai người lan tràn ra khắp tứ chi.

Ninh Hướng Noãn là người chủ động hôn mà cũng bị dòng điện này làm cho hoảng hốt mà tỉnh táo lại.

Dũng khí của một khắc kia liền triệt để tan rã, trái tim cô hoảng loạn, cô theo bản năng muốn đứng dậy.

Nhưng Đường An Chi lại mạnh mẽ nâng tay, xiết chặt eo rồi hung hăng cắn lên môi cô, thật hung hăng..

Ninh Hướng Noãn cam chịu đau nhức, nước mắt đột nhiên rơi xuống, trong miệng ngâp mùi máu tanh.

Nhưng Đường An Chi không có một chút thương hại, điên cuồng căm phẫn gặm cắn môi cô, cơ thể cô mềm nhũn, không kiếm soát được mà ngã vào trong lòng anh.

Nhưng giây tiếp theo, cô hoảng hốt giãy dụa, chỉ lo mình lại đè lên chân anh.

"Đừng, chân của anh.."

Âm cuối của cô hạ xuống khàn khàn không rõ, cả người liền bị Đường An Chi mạnh mẽ ném trên mặt đất!

Theo đó, anh còn phẫn nộ nén tiếng gầm gừ: "Cút!"

Một khắc đó, Ninh Hướng Noãn cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều bị vỡ nát.

Thân thể cũng bởi vì đau đớn mà có phần run rẩy. Cô run run đứng lên.

Bàn tay cô chống trên nền nhà, đáy mắt dâng lên nỗi chua xót.

Bên trong căn phòng trống trải, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nặng nhọc của anh.

Đường An Chi nặng nề thở hổn hển, nhìn Ninh Hướng Noãn bị anh đẩy ngã trên mặt đất, ngữ khí lạnh lẽo bạc tình: "Đừng để tôi nhìn thấy cô một lần nữa."

Sắc mặt Ninh Hướng Noãn nhợt nhạt ngẩng đầu nhìn anh, hai tay nắm chặt, cất giọng khàn khàn: "Là anh nói, chỉ cần tôi ngủ cùng anh một đêm, thì anh sẽ giúp tôi.."

Đường An Chi cười nhạt: "Loại phụ nữ đã bị người khác chơi qua rồi, tôi ngại bẩn!"

Ánh mắt khinh thường cùng lời nói lăng nhục của anh khiến cho máu trong người cô phút chốc đều trở nên lạnh băng.

Ha ha, cô sớm nên nghĩ đến..

Anh chẳng qua là muốn làm cho cô nhục nhã.

Cô bất lực cúi đầu, mái tóc đen dài che đi tất cả biểu tình cùng những giọt nước mắt trên mặt cô.

"Vậy Đường thiếu đã làm tôi nhục nhã đủ rồi sao? Nếu đủ rồi thì tôi có thể đi rồi chứ.."

Đường An Chi cười lạnh: "Như thế nào? Chỉ như vậy đã không chịu nổi rồi? Không muốn cứu em gái cô nữa à?"

Ninh Hướng Noãn lấy tay lau nước mắt trên mặt, chật vật ngồi dưới đất, nâng khuôn mặt tinh xảo đep đẽ kia lên.

Ánh mắt cô có phần mệt mỏi: "Vậy Đường thiếu muốn cứu người sao?"

Anh căn bản không biết, rốt cuộc cô đã phải tốn biết bao nhiêu dũng khí để đến tìm anh.

Nếu như đêm nay chỉ đổi lấy được sự nhục nhã, cô đành chấp nhận.

Con ngươi của Đường An Chi hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm vào nụ cười mong manh lại không hề sợ hãi trên khóe môi Ninh Hướng Noãn, đôi bàn tay to chậm rãi xiết chặt, đáy mắt đột nhiên hiện lên sự bá đạo.

Đột nhiên, anh nhấn mạnh cái nút trên tay vịn, kiêu căng xoay người, sau đó đi tới trước một giá sách nhỏ kéo ra một cái ngăn kéo.

Đem hai bản thỏa thuận vô tình ném trước mặt Ninh Hướng Noãn, cô lập tức mờ mịt.

Nhìn thấy dòng chữ to màu đen, cô bỗng nhiên hiểu ra rằng chính mình đã rơi vào một cái bẫy vô hình.

Đường An Chi nhìn Ninh Hướng Noãn trừng mắt ngạc nhiên, sắc mặt đạm mạc mà vô tình lúc trước đã khôi phục.

"Làm tình nhân của tôi, hoặc làm nghệ sĩ cho công ty con của tập đoàn Đường thị, tự cô chọn đi."

Ninh Hướng Noãn cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Đường An Chi sẽ ném cho cô sự lựa chọn như vậy, chưa từng nghĩ tới..

Cho nên nói, hết thảy mọi thứ diễn ra đêm nay, là do anh đã sớm an bài?

Cô bất lực bật cười, từ đáy lòng lờ mờ dâng lên sự đắng chát.

"Anh vừa mới nói, người phụ nữ bị người khác động vào rồi, anh sợ bẩn.."

Đường An Chi nghe thấy, lại bị cô chọc giận. Anh nhìn chằm chằm vào đường cong mê người của cô, lạnh lùng thốt lên: "Xem ra cũng không tồi!"

Cơ thể Ninh Hướng Noãn run lên bần bật, trong mắt càng thêm chua xót.

Anh chỉ muốn làm nhục cô sao?

Không biết qua bao lâu, cô cứng ngắc đưa tay ra nhặt bản "Hợp đồng ký kết nghệ sĩ", khàn giọng nói: "Tôi không xuất thân từ trường nghệ thuật, Đường thiếu lại đưa cho tôi bản hợp đồng như vậy, là cố tình làm khó dễ cho tôi rồi.."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play