Tôi nằm liệt giường chừng một tháng mới có thể đi đứng được. Sau đó lại phải dưỡng sức thêm một khoảng thời gian nữa.
Nghe kể lại, một đêm nọ Đại phu nhân Ngu thị thức dậy, bà cầm một thanh kiếm không biết lấy từ đâu ra, xông thẳng vào nơi ở của Từ lão gia, đâm một nhát trúng ngay bả vai ông.
Tóc tai Ngu thị bù xù, mặt tô đậm phấn son, bà nhìn máu tươi tuôn ra, gương mặt hằn sâu nỗi hận thù, vừa cười vừa hỏi: “Tam lang còn nhớ không, ở Hoài Dương trên cầu cổng Đông, ngài từng hứa gì với Ngu Tú Lan hả?”
Sau đó người hầu xông tới ngăn Ngu thị lại. Bà vừa khóc nức nở vừa cười khùng khục không ngừng, đại phu đến khám nói rằng Đại phu nhân đã mắc chứng loạn trí, vô phương cứu chữa.
Sau đó Từ thượng thư tâu với Hoàng thượng ý muốn từ quan, Hoàng thượng giữ ngài lại nhiều lần, cuối cùng cũng chuẩn tấu. Từ thượng thư dẫn Ngu thị đến Bộc Châu dưỡng bệnh, những chuyện này đều xảy ra sau khi tôi rời khỏi nhà họ Từ.
Tháng chín năm đó.
Sức khỏe tôi đã khá hơn, cả thân thể lẫn tinh thần đều đã hồi phục bảy, tám phần. Ngày ấy, Từ Yến Khanh ẵm con đến thăm tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT