TAM HỈ

CHƯƠNG 66: VƯỢT CẠN


3 tháng

trướctiếp

Tháng sáu lại đến, xác hoa bay bay.
Mười tám năm trước, hai đứa trẻ đã chào đời tại phủ Thẩm ở Khai Dương. Giờ đây, mười tám năm sau, tại phủ Từ trong kinh, một trong hai mồ đã xanh cỏ, người còn lại thì thay thế người kia sanh hạ một đứa trẻ khác.
Mười mấy người hầu đi ra đi vào, ngoài bà đỡ còn có một vị thái y trong cung được mời đến đang đợi lệnh. Bỗng, tiếng khóc vang trời ré lên. Ngu thị đang niệm Phật đứng phắt dậy, sốt ruột quát: “Mau lên! Bây đâu, lấy Cáo tới đây mau lên!”
Đến giờ phút này, tôi đã bị tra tấn trọn một ngày một đêm, lúc mơ mơ hồ hồ thì chợt nghe tiếng khóc. Tôi kiệt quệ đến mức cả ngón tay cũng không nhúc nhích nổi, chỉ lặng lẽ hé mắt, điều nhìn thấy đầu tiên là thanh đồng hình đầu thú dữ tợn. Bà đỡ cầm lấy đầu thanh đồng, mũi nhọn lóe sáng, tôi nhắm mắt lại.
“Chúc mừng lão gia, phu nhân, chúc mừng ba vị thiếu gia! Là Thao! Là Thao!”
Giọng nói kia mừng rỡ như điên, ngực tôi lại thít chặt, còn khó chịu hơn gấp ngàn, gấp vạn lần lúc sanh nở.
“Thiếu quân, nào, người ôm em bé đi…” Tiếng khóc la đến gần, tôi lại kinh hãi tột độ, yếu ớt lắc đầu, còn quay mặt vào trong giường, chợt một người ôm tôi vào lòng, giọng Từ Tê Hạc vang lên: “Thiếu quân mệt rồi, các ngươi mau ẵm tiểu thiếu gia ra ngoài cho hai phu nhân nhìn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp