Ngay khi khoảng cách giữa tôi và anh chỉ còn trong gang tấc, tôi đột nhiên duỗi tay đẩy anh ra.
Lục Thanh Tô lùi lại, trong chớp mắt như vừa tỉnh cơn mộng dài. Anh đang ngồi trên giường của tôi, một quản sự mà làm thế là đã vượt quá giới hạn. Tôi hít thở dồn dập, mặt Lục Thanh Tô thoắt xanh thoắt trắng, anh quỳ xuống trước mặt tôi.
“Thiếu quân…” Anh nói mà không ngẩng đầu lên: “Tiểu nhân đã vi phạm quy củ.”
Tôi thở hổn hển nhìn anh, bỗng chốc bi thương dâng tràn. Bây giờ không giống khi xưa, phủ Từ to lớn này đã lung lay sắp đổ, ai mà không âm thầm manh nha ý đồ riêng. Hiện giờ, ngay cả Lục Thanh Tô cũng nổi dị tâm huống chi là người khác, chỉ sợ tình trạng thật trong phủ còn nghiêm trọng hơn so với vẻ ngoài.
“Anh ra ngoài đi.” Tôi run rẩy nói, “… Sau này, đừng đến nữa.”
Lục Thanh Tô trầm mặc quỳ gối thật lâu. Mãi một lúc sau anh mới đứng lên cáo từ rồi đi ra ngoài, sắc mặt không đổi. Tôi nhìn bóng lưng anh, rõ ràng vẫn là dáng hình quen thuộc trong hồi ức.
Chỉ là giang sơn dễ đổi, người thay đổi không phải anh, mà là tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play