Tháng ba xuân về, muôn hoa khoe sắc.
Sức khỏe tôi đã tốt hơn nhiều, Khương thị dẫn Từ Tê Hạc đến chùa Hưng Long ở ba ngày, thứ nhất là vì gia đình liên tục gặp chuyện không may nên bà muốn niệm Phật cầu phúc, thứ hai là để Từ Tê Hạc được ra ngoài vận động đặng nhanh khỏi bệnh. Lần viếng chùa này Từ Tê Hạc muốn dẫn tôi theo: “Em ở nhà mãi buồn lắm, không bằng đi theo chúng ta giải sầu.”
Dù đang thất thế nhưng Từ gia rốt cuộc vẫn là gia tộc danh giá trong kinh thành, nên khi chúng tôi vừa đến chùa Hưng Long, đại đệ tử của phương trượng lập tức ra nghênh đón rồi dẫn chúng tôi vào hậu viện. Phòng ốc trong hậu viện được chia làm hai khu, Tây uyển là nơi ở của khách hành hương bình dân và đệ tử, còn Đông uyển là nơi tiếp đãi quan lớn và quý nhân trong vùng. Tuy bảo là cửa Phật thanh tịnh, nhưng nơi này cũng được bài trí rất nhiều suối sông non bộ, ngay cả chú tiểu quét tước gánh nước trông cũng rất sáng sủa.
Vì lần du ngoạn này tá túc trong chùa miếu nên Khương thị chỉ dẫn theo một nữ hầu thân tín, còn lại đều là người hầu nam. Tôi và Từ Tê Hạc ở một phòng, trong ba ngày này đương nhiên là tôi tự mình lo liệu sinh hoạt hằng ngày của y.
Hiếm khi được ra ngoài chơi, Từ Tê Hạc cũng phấn chấn hơn nhiều, trên đường đến tiền điện, y kể cho tôi nghe rất nhiều tích cũ của chùa Hưng Long: “Chùa Hưng Long được xây dựng vào thời Cao Tông, phải huy động hơn một ngàn thợ thủ công và vài vạn nhân công, tốn hơn mười năm vẫn chưa xây xong.” Y chỉ vài cột trụ điêu khắc, nói: “Đừng xem thường mấy cây cột này, những chữ khắc nhỏ xíu trên đầu cột đều là chữ Phạn ở Tây Thổ, ẩn chứa trên trăm nghìn kinh văn Phật gia.”
Chúng tôi đến điện Phật thì thấy vô số người thăm viếng, hương khói thịnh vượng. Đây là lần đầu tiên tôi tới đây, thấy đại điện này được xây cất nguy nga tráng lệ, phía trước có ba pho tượng Như Lai được tín đồ cúng bái. Thấy vẻ mặt kinh ngạc của tôi, Từ Tê Hạc mỉm cười nói: “Trong chùa Hưng Long còn có điện Kim Phật, bên trong thờ phụng bảy bảy bốn chín tượng Phật tổ lớn nhỏ, do tám mươi La Hán Phật môn trông coi.”
Khương thị từ phía trước đi tới, Từ Tê Hạc kéo tay tôi, nói: “Đi thôi, đừng để mẹ đợi lâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play