Đầu xuân, khí trời còn chưa ấm lên, Từ Tê Hạc lại ngã bệnh. Mới đầu y chỉ sốt nhẹ, nhưng qua một đêm thì đã không đứng dậy nổi.
“Khụ… Khụ…”
Một tiếng ho khan từ trong phòng vang ra, người hầu Tam phòng lục tục tới lui, chốc thì bưng chén thuốc, chốc thì mang chậu nước ấm tới. Đại phu phủ Từ mời đến ngồi bên giường y, cổ tay y nhợt nhạt tới mức hằn cả gân xanh. Đại phu xem xét kỹ lưỡng, còn nghe tiếng ho khan phát ra từ phía sau màn giường qua khe hở.
Tôi ngồi bên giường, sau khi đại phu bắt mạch, bàn tay tái nhợt không rút về, mà với với qua hướng tôi, tôi bèn cầm lấy nó.
Tôi vừa ngước mắt lên, Từ Tê Hạc lặng lẽ mỉm cười với tôi, tôi cũng cười lại với y.
Đại phu nói: “Tam thiếu gia bị cảm, lại sốt cao nên sinh bệnh. Tại hạ đã kê đơn, Thiếu quân chỉ cần sắc thuốc theo đơn, mỗi ngày cho Tam thiếu gia uống thuốc đúng cữ là ổn. Ngoài ra phải nhớ không được kích động, không được tức giận, phải giữ tâm trạng thoải mái thì mới mau khỏi bệnh.”
“Phiền Phương đại phu quá.” Tôi dợm đứng dậy tiễn ông, Từ Tê Hạc lại không chịu buông tay. Tôi quay qua y, nhỏ nhẹ nói: “Tôi đi tiễn đại phu, sẽ về ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play