Đêm hôm đó, tôi bị giày xéo tới cùng cực. Lúc tẩy rửa, tôi tỉnh lại vì đau đớn, mơ mơ màng màng mở mắt ra thì thấy anh.
Lục quản sự thấy tôi đã tỉnh, mặt lộ vẻ vui mừng.
“Thiếu quân,” Môi anh ta hơi mấp máy, muốn nói lại thôi, cuối cùng kiềm lại, “Tiểu nhân… Giúp Thiếu quân xoa thuốc, sợ là sẽ đau đấy. Xin Thiếu quân ráng chịu một chút.”
Anh đỡ tôi tựa trên người mình, tứ chi tôi nặng ngàn cân, ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn nhúc nhích. Không biết ngón tay anh bôi loại thuốc mỡ gì, cảm giác lạnh lẽo như băng, lúc tiến vào, thân mình tôi căng ra. Anh ngừng tay, rồi xoay chuyển cẩn thận nhẹ nhàng hơn, thật ra, chút đau này so với lần tra tấn khi trước chẳng đáng là bao, nhưng anh lại dè dặt thận trọng như thể tôi là bảo ngọc, đến mức lúc xoa thuốc cho tôi xong, chính anh lại tuôn mồ hôi như tắm.
Lục quản sự đặt tôi lên giường, phủ chăn che kín lại, tôi chưa kịp nhìn sắc mặt anh, anh đã quay sang dặn dò hai người Bích Ngọc, Bích Lạc: “Hai ngày này Thiếu quân không được chạm vào nước, mỗi ngày các ngươi phải lau người cho Thiếu quân, cẩn thận mà hầu hạ, có chuyện gì phải báo ngay cho ta biết.”
“Dạ.”
Không biết có phải do tôi nhạy cảm quá hay không, tôi cảm thấy anh đang tức giận. Không biết rốt cuộc anh ta bực bội chuyện gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play