TAM HỈ

CHƯƠNG 12: ĐỘNG PHÒNG (TỪ YẾN KHANH) 2-18+


3 tháng

trướctiếp

Trước đây, tôi thường đọc trong những cuốn sách giải trí, rằng Tiết và Thao là ông trời tác hợp, một âm một dương, hai người hòa hợp như đạo lí vĩnh hằng. Trước khi xuất giá, vú hầu trong phủ từng nói, một khi Tiết và Thao đã thành kết, dù thế nào đi chăng nữa cũng không tách rời, trên đời chưa bao giờ nghe chuyện Tiết Thao không hòa thuận mà chia ly.
Lúc trước tôi nghĩ những điều trong sách là nói quá, đến giờ tôi mới biết, sinh ra là Thao lại có nhiều trói buộc như thế.
Tôi không biết vì sao Từ Yến Khanh lại ghét cay ghét đắng tôi như vậy, nhưng ngay lúc này, hắn cũng đầm đìa mồ hôi nóng hổi giống hệt tôi. Lúc nghe được lời hắn nói, tôi đỏ mặt xấu hổ, vội kẹp chặt chân, Từ Yến Khanh lấy tay chặn đầu gối của tôi, tách hai chân ra.
“…!” Tôi thở gấp. Thân thể tôi trần như nhộng, hai chân mở toang, lông mọc lưa thưa, vật kín ngẩng lên, tôi thở dồn dập khi bàn tay chạm vào nơi đó, rành rành là bộ dạng mời gọi tình tứ.
“Chỗ này của ngươi… Chẳng khác mấy đứa mới vào nghề ở Giáo phường*.” Từ Yến Khanh đánh giá, ánh mắt đầy hàm ý, tôi ngượng quá, chỉ lẳng lặng nghiêng mặt qua một bên, trước mắt mờ mịt hơi sương, không biết là do ấm ức hay sợ sệt.
*Giáo phường: Nơi tập hợp những người chuyên hành nghề ca múa nhạc ở thời phong kiến.
Ánh mắt hắn sâu thẳm, một tay áp chế, khom người xuống hôn lên ngực tôi, một tay khác sờ soạng xoa bóp đầu ngực. “Ưm…” Chỗ đó trước giờ vốn nhạy cảm, không chịu nổi chọc ghẹo, hắn phát hiện ra, bèn vừa một tay nắn bóp nơi đó, một tay xoa mạnh bắp đùi và thịt đùi, mỗi lần chạm đến là lưu lại vệt thâm tím. Khi răng nhọn cắm vào đầu ngực, đôi tay sỗ sàng hành hạ phía sau đã trượt vào rãnh, sờ soạng mấy cái rồi cầm lấy chuôi khối ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp