Sao Từ Thái Hoa lại không buông tha cho nguyên chủ?

Hại nguyên chủ bị từ hôn, còn mang thanh danh kém, tiếng xấu đồn xa từ làng trên xóm dưới, suýt chút trở thành gái lỡ thì!

Tám năm nay, đánh cược nhiều tới mức nhà chỉ còn bốn bức tường, lại còn nợ một khoản nợ cờ bạc kếch xù.

Nghĩ tới đây chính là đầu sỏ gây tội, Xuân Đào lập tức giận sôi máu.

Rút chủy thủ ra, muốn lặp lại cảnh lúc nãy!

“!!!”

Nữ quỷ vừa mới bị đâm vô cùng đau đớn nên vẫn nhớ rất rõ, nếu đâm thêm nhát nữa thì chẳng phải nàng ta sẽ đau chết sao?

Gỗ đào dính máu gà không thể giết chết nàng ta ngay lập tức, nhưng có thể khiến nàng ta tổn thương nguyên khí!

Xuân Đào nhặt con gà trống dưới đất lên, chủy thủ cọ qua cọ lại trên cổ gà.

Hôm nay nàng phải đâm Từ Thái Hoa làm hai nửa!

Gỗ đào dính màu gà tuy kém hơn Linh Khí, nhưng mà giờ khắc này, Xuân Đào cảm thấy thế là đủ rồi.

Bởi vì, như thế thì nàng có thể từ từ tra tấn Từ Thái Hoa đáng chết này!

“Xuân Đào, ta sai rồi! Do ta nhất thời bị sự ghen ghét làm mờ mắt nên mới hại ngươi.”

Từ Thái Hoa bỗng “thình thịch” quỳ xuống trước Xuân Đào.

Hả?

Xuân Đào nhíu mày, nguyên chủ có gì để ghen ghét?

Cha nguyên chủ yếu đuối, nương chết sớm.

Tỷ tỷ của nguyên chủ lớn hơn nguyên chủ mười tuổi, xuất giá từ sớm, trong nhà chỉ còn một mình nguyên chủ.

Cố tình nhà của nguyên chủ ở cực kỳ xa, xung quanh không có bạn đồng trang lứa chơi cùng, cả ngày nhặt đá ven đường chơi.

“Cha nương ta đi xem bói, nói bọn họ chỉ có hai đứa con, nếu ta không phải là con trai thì đời này đều không thể nào mang thai được nữa. Cha nương ta liền dồn hết oán hận lên người ta, trách ta chặt đứt hương khói của bọn họ, muốn ta chết đi!! Tỷ tỷ của ta chẳng những không giúp ta, còn gợi ý cách cho cha nương ta tra tấn ta!”

“Khi ăn Tết, ta nhìn thấy ngươi, rõ ràng nhà ngươi cũng không có con trai, vì sao cha ngươi lại không trách ngươi? Vì sao tỷ của ngươi lại đối xử với ngươi tốt như thế! Hơn nữa, cha ngươi còn tích cóp của hồi môn cho ngươi, lo việc đính hôn cho ngươi. Rõ ràng ta lớn hơn ngươi một tuổi, nhưng cha nương ta lại chẳng chuẩn bị gì cho ta cả, không thu xếp cho ta cái gì. Dựa vào đâu, cũng là con gái như nhau, mà ngươi lại sống tốt hơn ta?”

Từ Thái Hoa nói tới mức nước mắt chảy ròng.

Cho dù đã tám năm trôi qua, nhưng tâm lý ghen ghét kia vẫn còn hiện hữu một cách cực kỳ rõ ràng.

Xuân Đào nhìn thấy Từ Thái Hoa bị đốt tới chỉ còn là một cái bóng, lạnh lùng nói: “Cũng không phải do ta sai, vậy vì sao ta phải chịu đựng cảnh bị hại suốt tám năm?”

Ánh mắt Xuân Đào nhẹ như nước, cực kỳ sạch sẽ.

Trong chớp mắt, Từ Thái Hoa cảm thấy như không có chỗ nào dung thân.

Từ Thái Hoa muốn nói một tiếng xin lỗi, nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị đốt không còn gì!

Người đáng thương, tất có chỗ đáng giận.

Nếu bị áp bách thì phải đứng lên phản kháng.

Nàng ta không những không phản kháng, chết rồi vẫn nhắm vào vị đường muội vô tội.

Xuân Đào không thể đồng tình nổi với người như thế.

Tiêu diệt được vị nữ quỷ trên lưng, cả người Xuân Đào thoải mái nhẹ nhàng hẳn!

Xuân Đào nhặt con gà chết dưới đất lên rồi rời đi.

“Chúc mừng ký chủ đã đạt được 1 tích phân, hoàn thành 0 nhiệm vụ. Tiếp theo, hệ thống sẽ gửi quà, xin hãy chú ý kiểm tra và nhận. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng, tranh thủ hoàn thành 10 nhiệm vụ, có thể nhận được món quà bất kỳ lớn hơn nữa~”

Giọng nói máy móc kia lại vang lên lần nữa.

Tâm trạng của Xuân Đào cực kỳ tốt, xách theo con gà, đi ra nện bước lục thân không nhận!

Không có Linh Khí thì sao chứ?

Không phải nàng cũng đã giải quyết được nữ quỷ cấp một kia sao?

Trong lòng Xuân Đào tự hào gần chết.

Không lâu, ngã tư đường đi thông giữa đường Bảo Hưng và Trường Khang bỗng nhiên xuất hiện một cái sạp nhỏ.

Xuân Đào ngồi trên cục đá, bên cạnh đặt một cây gậy trúc.

Trên gậy trúc buộc một tấm vải, trên đó có viết hai chữ “xem bói”!

Phía dưới còn có thêm một hàng chữ nhỏ: Một lần mười lượng, không chính xác thì không lấy tiền!

"Cô nương, ngươi có thấy hơi đắt rồi không? Mười lượng một lần thì cho dù là tên ngốc cũng không thèm xem! Nếu không đổi thành mười văn một lần thì biết đâu còn có người đến xem."

Đại thúc bán kẹo hồ lô bên cạnh khuyên nhủ.

Nửa canh giờ trôi qua, ông ấy đã bán được hai mươi cây kẹo hồ lô, còn nàng thì chẳng có một người khách nào.

Giả vờ làm bọn bịp bợm, lừa một số tiền nhỏ là được rồi, nhưng không, tham lam đòi tận mười lượng thì ai mà dám tới chứ?

"Đại thúc, mười lượng cũng không nhiều lắm đâu. Việc này của chúng ta hao tốn nhiều tinh khí, ta phải dùng thật nhiều ngũ cốc ngon mới có thể bổ sung tinh khí đã hao tổn trong cơ thể"

Xuân Đào ăn ngay nói thật, nàng nói chân thật như vậy, nhưng đại thúc kẹo hồ lô bên cạnh vẫn không tin!

Ông ấy có lòng tốt khuyên nàng, thế mà còn muốn lừa luôn cả ông ấy, hứ, mặc kệ nàng!

"Kẹo hồ lô đây! Hai văn một cây, ăn ngon còn không đắt!"

Xuân Đào vừa dùng một tay lay màn hình hệ thống, vừa xem trên đường có mục tiêu mà nàng muốn tìm kiếm không.

Tìm được quà tặng lúc nãy hệ thống tặng khi nàng đạt được 1 tích phân đầu tiên liền bấm vào nó.

【 Chúc mừng ký chủ đã kích hoạt thuật phù chú cấp một】 Mười hai chữ cái to lớn xuất hiện ở trên màn hình, Xuân Đào phấn khích đến mức vỗ tay.

"Kỳ diệu quá~"

Trong phút chốc, những người xung quanh đều quay đầu nhìn nàng giống như đang nhìn một con ngốc.

"Nhìn cô nương kia đi, tuổi chưa bao nhiêu mà học đòi theo người ta đoán mệnh, vừa nhìn đã biết là kẻ lừa gạt"

"Ta thấy, không phải là kẻ lừa đảo mà là kẻ điên. Ngươi xem, nàng còn đang nở nụ cười ngây ngô kìa, mà bên cạnh nàng không có người nào nói chuyện với nàng cả"

Trương Tử An nghe thấy lời bàn tán, hắn nhìn theo hướng nhìn của mọi người nhìn sang.

Quả nhiên thấy được một cô nương mới ngoài đôi mươi, toàn thân ướt sũng đang tự nói tự cười một mình!

Phù chú là tên gọi chung của bùa kết hợp với chú ngữ.

Có nó thì nàng chẳng những có thể vẽ bùa mà còn có thể niệm chú!

Mỗi một lá bùa đều là dùng bí văn để viết tên húy của tiên, Phật, Thần, ma, quỷ.

Có thể là văn tự, hình vẽ, ký hiệu hoặc là một đồ vật nào khác.

Viết bùa chú cũng cần chú trọng.

Lá bùa màu vàng có cấp bậc thấp nhất, kế tiếp là lá bùa màu đỏ, tiếp theo là lá bùa màu trắng, bùa vải, bùa lụa, vân vân.

Nếu viết trên những vật liệu môi giới cao đẳng để tạo thành bùa thì uy lực sẽ rất mạnh, nhưng nếu tu vi người vẽ bùa không đủ thì cũng chỉ là một thứ rác rưởi!

Mỗi một lá bùa đều tiêu hao rất nhiều linh khí cùng tinh khí, nên có rất ít đạo sĩ có thể viết được bùa cao cấp!

Chú ngữ được sử dụng để phù hợp với bùa, ấn, cương, bí quyết, pháp khí.

Có thêm chú ngữ vào thì hiệu quả làm phép sẽ tăng gấp đôi, thậm chí còn vượt qua giới hạn! !

Như vậy thì làm sao Xuân Đào có thể không vui mừng cho được?

Xuân Đào điểm vào bùa cấp một, nàng muốn mở lá bùa này ra để chơi đùa một chút, để xem hệ thống ngũ thuật này có những gì?

Không ngờ, trên màn hình thế mà lại xuất hiện chữ 【 Tích phân của ngài không đủ.】 !

Lúc này nàng mới chú ý đến bên dưới lá bùa cấp một có viết, giá bán 10, quả nhiên, nó cũng đen tối giống y hệt như nàng!

Nàng tìm tới chú ngữ cấp một, may mắn bên dưới chỉ cần một tích phân.

Xuân Đào cảm thấy có chút may mắn, cuối cùng nàng cũng mua được một thứ nào đó!

Khi Xuân Đào thu hệ thống về, bất chợt nàng phát hiện trên vai của người thiếu niên trước mặt nàng có dính một sợi màu đen mà người khác không thể nhìn thấy.

"Công tử, xin dừng bước!"

Xuân Đào lập tức gọi.

Trương Tử Trần nhìn nữ nhân vừa mới tự nói tự cười, đột nhiên lúc này lại nhìn chằm chằm hắn khiến hắn có chút sợ.

"Công tử, ta thấy ấn đường của công tử biến thành màu đen, ánh mắt đờ đẫn, chắc chắn gần đây trong nhà công tử có người không khỏe. Không bằng nghe ta một câu, có thể giúp công tử có tinh thần tỉnh táo, tiêu trừ tai họa, tất cả cứ để ta lo!"

Xuân Đào nhìn về phía đối phương bằng ánh mắt vô cùng chân thành và tha thiết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play