“Nhị nha đầu nhà Từ Tam thiếu chút nữa đã bị hổ ăn rồi!”
“Nhưng mà con rể của Từ Tam thật sự rất khỏe, ta thấy hắn tay trái thì khiêng hổ, còn tay phải thì kẹp Xuân Đào trở về đấy”
“Ta cũng nhìn thấy, chỉ là mặt Xuân Đào đầy máu, không biết là có bị làm sao không?”
“A, theo ý ta thì nếu Xuân Đào chết đi còn hay hơn đấy!”
Mọi người lập tức im lặng, qua một lát sau lại sôi nổi thở dài.
Xuân Đào đột nhiên bừng tỉnh, nàng vẫn còn sống ư!?
Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy có một nữ quỷ đầu tóc dài rũ rượi đứng ở góc tường trong căn phòng đất không có một bóng người.
A!
Xuân Đào cười lạnh, một nữ quỷ nho nhỏ lại dám nghênh ngang mà đứng ở trước mặt thiên sư huyền môn như nàng?
Trong lúc nàng chuẩn bị thả ra linh khí để xử lý nữ quỷ thì bỗng nhiên phát hiện trong cơ thể không có một chút linh khí nào cả?
Xuân Đào không tin được sự thật này, hít một hơi.
Phi!
Trong không khí tất cả đều là khí thải, không có một chút ít linh khí nào cả.
Lúc này thiếu chút nữa Xuân Đào đã ngất xỉu rồi.
Nếu như không có linh khí thì cả một thân bản lĩnh của nàng đều trở thành phế thải mất.
Nháy mắt ký ức của nguyên chủ đã chui vào trong đầu Xuân Đào, làm nàng hiểu ra mình đã thật sự trở thành một phế nhân rồi!
Nguyên chủ bởi vì bài bạc mà nhà chỉ có bốn bức tường, thanh danh bị hủy hoại, mười ba tuổi bị từ hôn, làng trên xóm dưới không có ai dám làm mai cho nàng.
Tới 16 tuổi liền nhặt một nam nhân xấu không rõ lai lịch về nhà.
5 năm sinh ra ba đứa con trai, nhưng mà không có một đứa con trai nào thân thiết với nàng cả.
Thậm chí còn hy vọng nguyên chủ sớm chết một chút.
Ba ngày trước, nàng lại thua cuộc 500 lượng ở trấn trên!
Thế giới này, nông dân làm việc cả một ngày mới kiếm được 30 văn, làm việc cả một năm không nghỉ một ngày nào thì cũng chỉ kiếm được 1 lượng bạc.
Vậy thì phải mất 500 năm mới trả được 500 lượng mất!
Nhưng sòng bạc lại chỉ cho thời hạn ba ngày mà thôi!
Vì thế, nguyên chủ quyết định lên núi để cho mãnh thú ăn, chết rồi liền xong hết mọi chuyện.
Không thể ngờ rằng tới thời điểm mấu chốt thì xấu nam nhân của nguyên chủ lại xuất hiện, nguyên chủ chỉ bị đập đầu vào tảng đá rồi hôn mê!
Thật sự là nhà dột lại còn gặp mưa suốt đêm, Xuân Đào chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có lúc nghẹn khuất như thế.
“Đinh, chúc mừng ký chủ kích hoạt hệ thống ngũ thuật!”
Một giọng nói máy móc vang lên ở trong đầu Xuân Đào.
Ngay sau đó, trước mặt Xuân Đào xuất hiện một cái màn hình trong suốt, phía trên viết: 【 Ký chủ: Từ Xuân Đào, tích phân: 0】
“Mong ký chủ nắm chặt thời gian làm nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống sẽ có khen thưởng bất kỳ”
Nhiệm vụ gì cơ?
Ngũ thuật chính là năm thuật mà nàng nghĩ kia à?
Ngũ thuật có khởi nguyên từ Đạo giáo, bao gồm sơn, y, mệnh, bặc, tương.
Trong nhận thức của nàng thì căn bản không ai có thể tu luyện thành công cả 5 thuật.
Liền tính là chỉ có một loại trong đó thì cũng đã rất khó rồi.
Nhớ tới trước đây nàng muốn luyện thành công cả năm thuật, cuối cùng lại không thông một thuật nào cả, tất cả đều chỉ ở trình độ gà mờ.
Rơi vào đường cùng liền chọn một loại trong đó để học sâu hơn.
Nàng bỏ ra 60 năm mới có chút thành tựu.
Đáng tiếc, cuối cùng lại độ kiếp thất bại, linh hồn xuyên tới dị thế…
Hiện tại thế mà lại xuất hiện một cái hệ thống ngũ thuật?
Xuân Đào vuốt màn hình, click mở vào các lựa chọn Sơn, Y, Mệnh, Bặc, Tướng, bên trong mỗi một cái đều phân loại rất đầy đủ.
Trong đó "Sơn" chính là thông qua thực nhị, Trúc Cơ, huyền điển, quyền pháp, phù chú để tu luyện "thân thể" và "tinh thần", làm thể xác và tinh thần trở lên phong phú hơn.
Xuân Đào thuần thục tìm tới phù chú, muốn mua một tờ bùa chú để trừ bỏ nữ quỷ phía sau!
Bảy chữ to【 Ngài không có quyền hạn sử dụng】 hiện lên trước mắt!
“Ký chủ, ngũ thuật yêu cầu ngài phải kích hoạt trước thì mới có thể thông qua tích phân để sử dụng nha ~
“Mỗi lần ký chủ trừ quỷ thì đều sẽ nhận được tích phân tương ứng”
Nghe thấy bên trong óc vang lên câu trả lời, Xuân Đào cảm thấy chỉ cần nàng kiếm đủ tích phân thì có phải sẽ tu luyện được tất cả năm thuật này không? Nghĩ tới thôi cũng đã thấy kích động!
Nàng muốn kiếm tích phân!
“Bang bang! Phanh phanh phanh! Phanh…”
Một trận tiếng đập cửa dồn dập vang lên.
“Từ Xuân Đào, mau trả tiền đi!”
Tiếng nói hung ác vang vọng phía chân trời.
Xuân Đào vỗ đầu một cái, sao nàng lại quên mất chuyện này nhỉ?
Hôm nay chính là ngày trả tiền mà sòng bạc quy định.
Nếu như không trả được tiền thì bọn họ sẽ bán nguyên chủ vào Túy Hương Lâu.
Hiện tại, người ở trong khối thân thể này chính là nàng!
“Ngưu ca, đừng nói là Từ Xuân Đào không muốn trả tiền nên trốn đi rồi nhé?” Một tiểu đệ mở miệng.
Trong mắt Ngưu ca cầm đầu hiện lên tia hung dữ: “Nàng dám à? Người tới, mau đập nát cái cửa này giúp ông!”
Chó săn Trương Nhị Cẩu lập tức tiến lên nịnh nọt: “Ngưu ca, để ta~”
Trương Nhị Cẩu tích đủ sức lực, vừa chuẩn bị biểu hiện ở trước mặt Ngưu Lợi Phong thì cửa lại tự mở ra!
Xuân Đào quét về phía mấy người Ngưu Lợi Phong, rõ ràng vẫn là Từ Xuân Đào đó, nhưng mấy người Ngưu Lợi Phong đối diện với ánh mắt của nàng lại cảm giác giống như bị ném ở trong nước đá, đông lạnh đến mức khắp người phát lạnh.
“Mẹ nó!”
Ngưu Lợi Phong mắng to một tiếng, không ngờ hắn lại bị một nữ nhân hù dọa.
Giơ tay liền muốn tát vào mặt Từ Xuân Đào: “Sao lâu như vậy mà ngươi không mở cửa hả? Chân què à?”
Mẹ nó!
Dã man như vậy sao? Nàng còn chưa nói câu nào mà đã đánh người rồi?
Quyền pháp của nàng rất cứng đấy, xem nàng có đánh chết hắn không.
Xuân Đào chém ra một nắm tay.
Trong dự đoán của nàng thì Ngưu Lợi Phong đụng tới nắm tay của nàng thì xương tay sẽ bị vỡ vụn, đau đến mức kêu cha gọi mẹ trên mặt đất.
Ai ngờ một tiếng kêu thảm thiết vang lên…
“A!”
Từ Xuân Đào đau đến mức ôm lấy tay phải của mình, vừa rồi hình như nàng nghe được tiếng xương cốt của mình vang lên.
Đáng giận, cái thân thể vô dụng này, quyền pháp mà nàng thấy kiêu ngạo nhất thế mà lại vô dụng!
Ngưu Lợi Phong nhíu mày lại: “Từ Xuân Đào, ngươi giỏi lắm, thế mà lại dám ra tay với ông à?”
Nói xong liền dùng một chân đá vào người Xuân Đào.
“Tê…”
Xuân Đào đau đến hít hà một hơi, cảm giác mông sắp bị nở hoa rồi.
“Đánh cho ông, chỉ cần để lại một hơi là được!”
Ngưu Lợi Phong đưa ra mệnh lệnh.