Ngưu Lợi Phong quỳ với lão thôn trưởng, hét lớn: “Cha, nhi tử bất hiếu! Để ngài nhọc lòng cả đời, thế mà lại còn không thể dưỡng lão tống chung cho ngài, làm ngài người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, nhi tử bất hiếu!”

Lão thôn trưởng yêu thương mà vuốt ve hắn ta, Ngưu Lợi Phong chính là bảo bối tâm can của ông ấy, cho dù Lợi Phong có rất nhiều sai lầm, nhưng làm sao ông ấy nỡ oán trách Lợi Phong được chứ?

“Lợi Phong, cha không sao, cha có tiền tiêu hàng tháng, còn có thu hoạch ngoài ruộng, cha và nương của con đủ tiêu xài. Nếu về sau không thể cử động thì bọn ta sẽ thuê người hầu đến chăm sóc hai người bọn ta”

Ngưu Lợi Phong nghe vây, trái tim quặn đau, lại bất lực.

“Lợi Phong à, con phải thật tốt. Vừa rồi Xuân Đào nói con còn có cơ hội đầu thai làm người, con đừng làm việc ngốc, ngoan ngoãn đi đầu thai đi. Như vậy thì cha cũng yên tâm!”

Lúc nào Lão thôn trưởng cũng suy nghĩ cho Ngưu Lợi Phong.

Ngưu Lợi Phong ôm lão thôn trưởng, ngoài khóc ra thì cái gì cũng nói không nên lời.

Hắn ta đã chết, cái gì cũng không làm được.

Nửa ngày sau mới nói: “Cha, Tử Linh Nhi còn trẻ, về sau nếu như nàng muốn tái giá thì cha hãy tìm người trong sạch cho nàng, đừng để nàng một mình cơ khổ suốt đời. Kim Quý và đứa bé trong bụng làm phiền cha và nương nuôi nấng trưởng thành. Kiếp sau con vẫn còn làm con trai của cha, hiếu thuận với cha!”

Dứt lời, Ngưu Lợi Phong dập đầu ba cái thật mạnh với lão thôn trưởng.

Lão thôn trưởng khóc đến cả người run rẩy, cuối cùng vẫn gật đầu.

Con ông ấy chết sớm, không thể làm cô nương nhà người ta thủ tiết cho hắn cả đời được!

Lão thôn trưởng khóc lóc thảm thiết, trái tim đau như bị đao cắt.

Dần dần, lệ khí lệ quỷ trên người Ngưu Lợi Phong biến mất.

Bỗng nhiên, Xuân Đào phát hiện một điểm đáng ngờ, Ngưu Lợi Phong là mới chết tối hôm qua, sao mới qua một ngày đã trở thành lệ quỷ rồi?

Còn mạnh mẽ đến mức có thể bày ra kết giới bao vây một mảnh đất trời như vậy, biến khu vực này thành lãnh địa lệ quỷ của mình.

Mạnh mẽ đến trình độ có chút kinh người!

Lục tục, bên trong tổng cộng có 28 thi thể được dọn ra, có thi thể đã phân hủy đến chỉ còn một đống xương trắng.

“Không ngờ sòng bạc này thế mà lại có nhiều người chết như vậy! Dư Tuyền Thủy thật đúng là ăn gan hùm mật gấu, ta nhất định phải suốt đêm bẩm báo chuyện này cho huyện lệnh!” Lỗ tuần tra nói.

Nhiều năm qua huyện Phụng Thuần không xuất hiện vụ án nào lớn như vậy, hiện tại, thế mà lại tìm ra 28 thi thể trong một lúc.

Lỗ tuần tra hung dữ nhìn về phía Dư Tuyền Thủy, đêm nay mọi người trong sòng bạc cần phải điều tra rõ ràng, một người cũng không thể buông tha!

Mà 28 thi thể này, ngoài quỷ hồn của Ngưu Lợi Phong ra thì quỷ hồn của những người khác đều đã không thấy.

Cho dù hồn của mấy thi thể trước kia đã bị đầu trâu mặt ngựa câu đi, nhưng mà những người vừa mới chết còn chưa tới canh giờ thì hẳn là còn chưa bị câu đi mới đúng.

Trong nháy mắt, Xuân Đào hiểu ra.

Quỷ hồn của những thi thể này đã bị Ngưu Lợi Phong ăn, cho nên hắn mới có thể biến thành lệ quỷ trong vòng một ngày như vậy!

Lỗ tuần tra mang theo toàn bộ 28 thi thể và Dư Tuyền Thủy đi.

Ngưu Lợi Phong đi đến trước mặt Xuân Đào, nói: “Xuân Đào, ta muốn đi đầu thai, ngươi giúp ta đi!”

Nghe nói con người sau khi chết sẽ bị đầu trâu mặt ngựa câu đi, nhưng mà hắn ta đã chết lâu như vậy mà cũng chưa nhìn thấy.

Đầu trâu mặt ngựa mỗi ngày có nhiều công việc như vậy, không có khả năng mỗi một quỷ hồn đều có thể được mang về địa phủ, có lúc quá bận rộn hoặc là không cảm nhận được nên sẽ bỏ sót.

Xuân Đào nhìn về phía cái giếng kia.

Cái giếng này thế mà lại bị người ta bày ra trận pháp ẩn giấu, cố ý không cho đầu trâu mặt ngựa cảm nhận được có hồn ở bên trong!

Sắp đến giờ mẹo rồi, Xuân Đào mua một câu chú ngữ, rải một nắm đậu đỏ ở xung quanh Ngưu Lợi Phong, đọc chú Vãng Sinh. Như vậy bọn đầu trâu mặt ngựa sẽ biết nơi này có một quỷ hồn.

Vừa đến giờ mẹo, bọn đầu trâu mặt ngựa đột nhiên xuất hiện.

Đầu trâu mặt ngựa nhìn xung quanh, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.

Đầu trâu nói: “Ồ? Nơi này có âm khí đậm như vậy? Thế mà lại chỉ có một quỷ hồn thôi sao?”

Lần đầu tiên lão thôn trưởng nhìn thấy đầu trâu mặt ngựa, thật sự đáng sợ giống như lời đồn đãi, không khỏi ngừng hít thở, không dám nhìn thẳng.

Đầu trâu vừa dứt lời, lập tức câu Ngưu Lợi Phong đi, dẫn về hướng đường hầm đến địa phủ.

Khoảnh khắc đầu trâu mặt ngựa và Ngưu Lợi Phong cùng nhau biến mất, lão thôn trưởng gào khóc.

Xuân Đào đứng ở một bên không biết nên nói cái gì, lúc này vẫn nên để một mình ông ấy yên tĩnh đi!

Rốt cuộc nỗi đau mất con này thì nàng cũng không có cách nào vuốt phẳng.

Hôm nay từ lúc đi vào sòng bạc, tổng cộng tiêu tốn 2 điểm tích luỹ, còn không thể giết chết lệ quỷ Ngưu Lợi Phong này.

Lệ quỷ là nằm trên nữ quỷ cấp một và ác quỷ cấp hai, là lệ quỷ cấp ba.

Nếu như diệt trừ thì chắc là sẽ kiếm được không ít hơn 80 tích phân đâu đúng không? Xuân Đào thầm nghĩ như vậy.

Nhưng mà, nàng thế mà lại tiêu tốn 1 điểm tích luỹ mua chú Vãng Sinh, gọi đầu trâu mặt ngựa đến đưa hắn đi.

Lúc này trong lòng Xuân Đào vừa bực bội vừa hối hận, tốn 2 tích phân, thế mà lại không kiếm về được một tích phân nào cả.

Lần này lỗ lớn rồi!

Nhưng mà nghĩ lại, lệ quỷ này là Ngưu Lợi Phong cùng thôn, con trai của thôn trưởng, một khi bị mình giết chết thì đó chính là hồn phi phách tán, không thể một lần nữa đầu thai, chắc chắn thôn trưởng sẽ hận mình!

Ngay lúc Xuân Đào đang ảo não rối rắm thì trong đầu đột nhiên truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống:

“Chúc mừng ký chủ đạt được 100 tích phân, cùng với 20 tích phân được khen thưởng thêm, cũng hoàn thành nhiệm vụ vượt 100, đạt được một hộp quà ngẫu nhiên của hệ thống, mời ký chủ kiểm tra và nhận~”

Xuân Đào vô cùng ngạc nhiên.

Nàng mở hệ thống ra, thình lình nhìn thấy bên trên màn hình viết dòng chữ [ ký chủ: Từ Xuân Đào, tích phân: 151]

Xuân Đào có chút ngạc nhiên và vui mừng, không ngờ nàng đưa Ngưu Lợi Phong đến trong tay đầu trâu mặt ngựa thế mà lại còn được nhận tích phân.

Chỉ là khen thưởng thêm là cái gì? Xuân Đào có chút tò mò.

“Bởi vì ký chủ đưa quỷ hồn đến địa phủ đầu thai một lần nữa, cho nên được nhận khen thưởng thêm”

Thì ra là vậy, nàng nhận được 100 tích phân kia là vì rửa sạch Ngưu Lợi Phong.

Mặc dù nàng không giết hắn, nhưng mà hiệu quả cũng giống nhau, hơn nữa bởi vì nàng đưa hắn đến địa phủ cho nên được nhận thêm điểm khen thưởng.

Xuân Đào nhếch môi cười, thì ra còn có thể như vậy.

Nhìn 151 tích phân kia của mình, tâm trạng của Xuân Đào lập tức trở nên vô cùng tốt!

Trước mắt mọi người đã đi rồi, Xuân Đào bỗng nhiên nhìn thấy một đồ vật làm bằng sắt có hình dạng giống như dao găm, bên trên dính đầy rỉ sét.

Ánh mắt của Xuân Đào sáng lên, đây chính là thứ tốt, là pháp khí chính thức.

Có nó thì lúc nàng lại bị đuổi giết sẽ không cần mượn máu của gà trống nữa, tiết kiệm được tiền mua một con gà trống đó!

Xuân Đào vui sướng nhặt con dao kia lên, cẩn thận quan sát, xác nhận đây là pháp khí cấp một.

Chắc là mới vừa bị người đào khỏi dưới lòng đất cách đây không lâu, cho nên bên trên tràn đầy rỉ sắt Hơn nữa Dư Tuyền Thủy cũng không biết sử dụng, cho nên vết rỉ sét này cũng không được loại bỏ.

Pháp khí là càng dùng càng sắc bén, muốn dùng đá mài dao để mài sạch vết rỉ sắt bên trên là hoàn toàn không có khả năng! Trong lúc Xuân Đào lật xem con dao găm bằng thiết này thì đột nhiên nhìn thấy một ít dấu vết huyền học ở cuối con dao găm! Nếu là người bình thường sẽ hoàn toàn không phát hiện ra. Nếu là người tu luyện huyền học, không nhìn kỹ cũng rất khó phát hiện được.

Loại dấu vết này nếu như không loại trừ, cho dù nàng đi đến chân trời góc biển thì người để lại dấu vết này đều có thể lần theo dấu vết này mà tìm được nàng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play