Ông chú này không biết từ đâu học được quyền pháp, quơ tay múa chân không hề có chút kẽ hở, Ôn Văn chỉ có thể chạy trối chết, suýt chút nữa đã nhịn không được mà biến thành hình thái vampire để phản kích.
Có điều cuối cùng Ôn Văn cũng thoát khỏi tay ông chú, sau khi Ôn Văn rời khỏi thư viện, ông chú này cũng giống nhà triết học trước đó, biến mất.
Ngồi xổm trước cửa viện bảo tàng, Ôn Văn suy nghĩ đối sách.
"Mỗi lần lại xuất hiện một người khác, cách thức phản ứng thì giống lần trước, vì thế những thứ này có lẽ không có trí năng mà dựa theo một quy tắc nào đó để hành động..."
"Mỗi lần nhà triết học tức giận đều vì mình trả lời sai, nếu mình trả lời đúng thì sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Mặc kệ, thử lại lần nữa!"
Anh muốn khiêu chiến vật thu nhận này, anh không tin đại thám tử như anh lại không xử được một vật chết.
Lần thứ ba tiến vào viện bảo tàng, Ôn Văn đứng ở chính giữa, chờ nhà triết học mới xuất hiện.
Cảm nhận được hơi nước biến hóa rất nhỏ, Ôn Văn quay đầu lại, liếc mắt nhìn một cái thì hoảng hồn, cặp mắt hí trừng to như mắt người bình thường.
Người này không giống nhà triết học cho lắm!
Đứng ở phía sau Ôn Văn là một người da vàng, một chiếc mặt nạ màu đen che đi nửa phần trên của gương mặt, cổ áo đính đinh tán sáng lóng lánh, áo khoác da màu đen và quần tây, thoạt nhìn không phải người lương thiện.
"Cậu, có thích triết học không?"
Lần này, Ôn Văn muốn đổi phương thức trả lời, vì thế do dự một giây rồi nói: "Không, tôi không thích."
Nếu đã muốn thử thì phải thử ngay từ cái đầu tiên nhất.
"Trả lời sai rồi!"
Đôi mắt của nhà triết học mặt nạ đen trợn lên tròn xoe, sau đó xé nát áo khoác da trên người, lộ ra cơ thể cơ bắp cuồn cuộn quấn chi chít dây lưng màu đen cực kỳ cay mắt, tay cầm một chiếc roi da trông rất có lực.
"Aiz... tôi thật sự không muốn nói, nhưng sao phong cách của mấy người lại kỳ quái như vậy chứ?"
Không đợi nhà triết học mặt nạ đen tấn công. Ôn Văn đã trực tiếp trốn thoát, chiến đấu không có ý nghĩa gì cả.
Suốt cả buổi tối, Ôn Văn không ngừng tiến vào viện bảo tàng, sau đó bị một tên đàn ông lực lưỡng đuổi chạy trối chết.
Chỉ là cũng không phải bị rượt đánh không công, tuy mỗi lần đều xuất hiện một nhà triết học khác nhưng sau mười hai lần thì bắt đầu xuất hiện trở lại, vì thế số lượng nhà triết học có lẽ chỉ có mười hai người.
Thứ hai, câu hỏi đầu tiên của các nhà triết học chính là 'cậu có thích triết học không'.
Đáp án chuẩn xác của câu hỏi này là thích, nếu trả lời đáp án khác thì sẽ bị đánh tơi bời.
Vấn đề kế tiếp, tuy câu hỏi trông có vẻ rất khó hiểu cũng khó giải nhưng chỉ cần không tự tỏ ra khôn ngoan mà tự nghĩ ra câu trả lời, ngược lại cứ dựa theo câu hỏi mà đáp là được, đáp đúng sẽ tiến vào đề tiếp theo.
Theo quan sát của Ôn Văn, mỗi nhà triết học sẽ ra một đề, phạm vi ra đề tuyệt đối không vượt phá kho câu hỏi, vì thế sau khi thử nhiều lần, Ôn Văn đã gặp rất nhiều đề tương tự.
Trải qua một đêm thử nghiệm, Ôn Văn thành công đáp đúng ba đề của một nhà triết học mũ đen, tới câu hỏi thứ tư thì thất bại tan tác quay trở về.
Chỉ cần số lần trả lời đủ nhiều, Ôn Văn tin rằng mình có thể trả lời được tất cả câu hỏi!
Sau khi trả lời hết tất cả câu hỏi, có lẽ Ôn Văn sẽ nhận được món đồ đó.
Mặc dù không biết nó rốt cuộc có năng lực gì, nhưng không thể nghi ngờ, nhất định là có liên quan tới mười hai nhà triết học kia, nếu Ôn Văn có thể điều khiển được mười hai người đàn ông lực lưỡng kia chiến đấu thì nhất định sẽ có trợ lực rất lớn trong chiến đấu.
Mười hai nhà triết học cơ bắp cuồn cuộn cùng vây công một kẻ địch, hình ảnh đó quả thực không đẹp đẽ gì cho cam.
Độ khó để giành được vật kia, nói khó thì không khó, nhưng nói dễ thì cũng chẳng dễ chút nào.
Nếu không phải là người siêu năng có nhiều năng lực như Ôn Văn, người khác căn bản không có cơ hội thử nghiệm nhiều lần như vậy, muốn qua được ải kiểm tra thì nhất định phải trả lời xong một lượt.
Nếu trả lời sai, trong lúc chiến đấu lỡ làm ảnh hưởng tới bảo tàng thì không cần nghĩ tới chuyện quay lại lần nữa, bởi vì khi đó Hiệp Hội Thợ Săn nhất định đã để ý tới nơi này.
Nói ra thì cũng khó trách nơi này chỉ có một nhân viên an ninh.
Đám trộm vặt bình thường nếu dám mon men nơi này, còn chưa đầy nửa phút đã bị nhóm nhà triết học đập thành bánh dẹp rồi.
Sau khi về nhà, Ôn Văn lập tức mở máu tính tìm kiếm những tài liệu liên quan tới triết học.
Những nhà triết học mà anh gặp ở viện bảo tàng có thể tìm được thông tin trên mạng, họ đều là nhà triết học nổi tiếng, tất cả đều có đặc điểm riêng, đương nhiên bọn họ thật sự không nóng nảy như vậy.
Tiếp đó, Ôn Văn bắt đầu tìm hiểu những vấn đề triết học khó ở trên mạng, anh muốn bổ sung kiến thức về phương diện này, nhất định phải công lược được đám cơ bắp kia, bằng không thật sự quá có lỗi với nhiều lần chạy trối chết như vậy.
...
Ra khỏi bệnh viện tâm thần, Cung Bảo Đinh ngẩng đầu nhìn mặt trời, không hề cảm thấy chói mắt chút nào.
Kỳ cách ly kiểm tra của anh đã kết thúc, toàn bộ quá trình không hề có chút vấn đề nào.
Điều này làm Cung Bảo Đinh vừa thả lỏng lại cảm thấy có chút khẩn trương.
Ngay cả kiểm tra của Hiệp Hội Thợ Săn cũng không phát hiện sự tồn tại của Trạm Thu Nhận Tai Ách, chứng tỏ năng lực phía sau Trạm Thu Nhận Tai Ách rất mạnh!
Không biết lần khởi tử hồi sinh này rốt cuộc là phúc hay là họa.
Có điều chuyện cũng đã xảy ra rồi, anh cần phải tới trạm thu nhận một chuyến.
Nếu không thể tận mắt nhìn Trạm Thu Nhận Tai Ách kia, anh sẽ không thể an tâm.
Cung Bảo Đinh về nhà, khóa kỹ cửa phòng ngủ và cửa sổ, anh muốn tiến vào trạm thu nhận ở đây.
Không phải tất cả mọi người đều thích tiến vào từ WC...
Cung Bảo Đinh dùng phấn vẽ một trận pháp có chút phức tạp trên mặt đất, sau đó đặt bốn món đồ có thuộc tính khác nhau ở bốn góc, tay cầm dây chuyền của nhân viên thu nhận, nhẹ giọng đọc câu thần chú.
Sau đó, Cung Bảo Đinh cảm thấy một luồng sức mạnh thần bí bao trùm lấy anh, đưa anh tới một không gian khác.
Khi mở mắt ra, Cung Bảo Đinh nhìn thấy mình đang ở khu đầu mối của khu Tai Họa trạm thu nhận.
Cung Bảo Đinh nhéo mu bàn tay mình một chút để xác nhận tình huống.
"Không giống lần trước dùng linh hồn tiến vào, lần này là bản thể, chứng tỏ tổ chức này có năng lực dịch chuyển không gian..."
Tiếp đó, Cung Bảo Đinh bắt đầu đi dạo một vòng trong trạm thu nhận, nơi đầu tiên tìm được chính là khu vực giam giữ quái vật.
"Kẻ điều khiển rối, quỷ hồn mạnh mẽ không biết là loại nào, thực hủ yêu, thụ tinh, hồ yêu, còn có ba quỷ hồn..."
"Tổng cộng tám con quái vật, xem ra lúc chào mời mình, người đó nói không sai, nơi này thực sự đang bắt giữ và giam giữ quái vật."
Sau đó Cung Bảo Đinh chăm chú nhìn thực hủ yêu vài lần, trong số quái vật mà Ôn Văn từng đối phó thì có một con thực hủ yêu đã biến mất, lẽ nào nó đang ở đây?
Còn quỷ hồn và thụ tinh nữa...
"Đám quái vật này có vài con trông rất quen mắt..."
Thực tế thì nếu không phải Tần Sảng đang tiến hóa, Cung Bảo Đinh nhìn thấy Tần Sảng một cái là sẽ lập tức xác nhận được thân phận nhân viên thu nhận của Ôn Văn.
Dù sao thì anh đã từng làm kiểm tra Ôn Văn, biết lúc Ôn Văn bắt vật thì chúng đều biến mất.
"Rốt cuộc có phải là cậu ta hay không..."
Cung Bảo Đinh tự hỏi một chốc rồi đi tới trước phòng giam của Hồ Ấu Lăng, trầm giọng hỏi.
"Thợ săn bắt cô tới đây, là ai?"
Chỉ cần Hồ Ấu Lăng nói ra đặc điểm nhận diện của Ôn Văn, anh có thể khóa chặt thân phận của Ôn Văn.
Nhưng Hồ Ấu Lăng không trả lời anh, chỉ là ánh mắt lóe sáng ngời, tiến tới cửa phòng giam, bắt đầu bày ra tư thế yêu kiều.
Cô không nghe thấy lời nói của Cung Bảo Đinh!