"Chậc, thì ra trong hạt châu thủy tinh có lưu lại một phần ý thức của quỷ hồn, khó trách lại gặp tình huống như vậy." 

Trong số những quỷ hồn kia, Ôn Văn nhìn thấy gương mặt đầy mỡ của quỷ hồn béo kia, vì thế mới xác định được tình huống. 

Ý thức của những quỷ hồn kia không cam lòng cứ vậy bị Tần Sảng cắn nuốt, vì thế đang kịch liệt phản kháng. 

Tuy là với tư cách quỷ hồn thì Tần Sảng mạnh mẽ hơn bất cứ con quỷ hồn nào trong số này, nhưng lại không chống cự nổi số lượng quỷ hồn quá lớn như vậy, cho nên hiện giờ Tần Sảng tạm thời bất đi quyền khống chế quỷ thể. 

Thân thể to lớn nhúc nhích một hồi rồi miễn cưỡng hóa thành một hình thái ổn định. 

Bên trên là cánh tay và đầu chi chít, bên dưới giống như một cái bàn chải lông với vô số bắp đùi. 

Hơn mười cái đầu tụm lại một chỗ cùng nhìn về phía Ôn Văn, chúng nhận ra, là Ôn Văn hại bọn họ thành kết cục này. 

Vì thế chúng đồng loạt kêu rên phát ra tiếng rít của vong linh, oán niệm khổng lồ xuyên qua chắn song làm Hồ Ấu Lăng phải bịt tai ngồi bệt xuống đất. 

Từ Hải ở phòng bên cạnh mới tỉnh lại không tới vài ngày, thậm chí còn chưa kịp tìm hiểu tình huống trong trạm thu nhận, nghe thấy âm thanh này thì tai mũi liền chảy máu, hôn mê bất tỉnh. 

Trong số quái vật, hắn là người yếu ớt nhất, vì thế không thể nào chịu nổi âm thanh này chấn động. 

Sắc mặt Ôn Văn âm trầm, ngón tay khẽ nhúc nhích, một lớp màn khẽ nâng lên, che chắn âm thanh của quỷ hồn ở trong phòng giam, không thể truyền ra ngoài. 

"Ở trong tù, thái độ phải nghiêm chỉnh, bằng không phải chịu khổ." 

Ôn Văn nhìn dáng vẻ quỷ hồn hợp thể làm người ta tê dại, khẽ hừ một tiếng rồi đưa tay. 

Quỷ hồn đang đại phát thần uy trực tiếp bị trói buộc trong phòng giam, cơ thể bị một sức mạnh vô hình đè ép, cuối cùng sức mạnh kia vượt qua khả năng cơ thể có thể thừa nhận, cơ thể to lớn trực tiếp nổ tung. 

Vô số phần tay cụt chân cụt văng khắp phòng giam, cực kỳ tởm lợm. 

Tần Sảng bán quỳ trong đống máu thịt, hai mắt nhắm chặt. 

Máu thịt và phần tay cụt chân cụt ở xung quanh chầm chậm lúc nhúc quay về, tạo thành một quả cầu thịt đỏ au. Giống như một cái kén tằm. 

"Như vậy hẳn là không thành vấn đề đi." 

Trong trạng thái ngục ti Tai Hại, Ôn Văn có thể làm được rất nhiều chuyện, vì thế khi nãy tuy anh ra tay hơi ngoan độc nhưng vẫn có chừng mực. 

Anh chỉ nghiền nát ý thức của những quỷ hồn khác, không tổn hại đến bản thể Tần Sảng. 

Lúc Tần Sảng thoát ra khỏi kén kịt này, có lẽ cậu ta không còn thích hợp ở trong phong giam khu Tai Họa nữa rồi. 

Tình cảnh khi này làm đám quái vật khác nhìn mà ớn lạnh, thực lực của tên biến thái này từ khi nào đã bành trướng đến độ này rồi? 

Đây không đơn giản là thực lực trở nên mạnh mẽ nữa rồi, mà là sinh mệnh bản thân đã nhảy lên một cấp bậc khác biệt. 

Không ai bảo ai, cả đám quái vật đều tự từ bỏ suy nghĩ thoát khỏi nơi này, có một tên quản ngục khủng khiếp như vậy, bọn họ muốn trốn là trốn được sao? 

Ôn Văn liếc mắt nhìn đám quái vật kia vài lần, ngoại trừ thực hủ yêu vẫn luôn đờ đẫn và Từ Hải hôn mê, tất cả đều lộ ra dáng vẻ yếu thế. 

Hồ Ấu Lăng cung kính hành lễ, quỷ ngôn thụ tinh thì hạ thấp cành lá. 

Ôn Văn thỏa mãn gật đầu, trước đây đám quái vật này chưa từng biết điều như vậy, sau đó bóng dáng anh biến mất, xuất hiện ở kho hàng khu tai Hại. 

Hiện giờ, anh muốn đi xem con chó đầu người kia. 

Con chó đầu người là vật thu nhận đầu tiên của khu Tai Hại, cũng là quái vật đầu tiên tự nguyện bị bắt, Ôn Văn khá ngạc nhiên với tình trạng của nó. 

Lúc này nó đang quỳ rạp dưới đất nghỉ ngơi. 

Trong căn phòng rộng mười mét, đối với một con chó đơn độc thì có thể tính là rất rộng rãi. 

Dưới đất là một bãi cỏ, bên trong có một ao nước đường kính hơn ba mét, con chó đầu người nằm bên cạnh ao nước, biểu tình thả lỏng. 

Tựa hồ nó không đói không khát cũng không cô đơn, ở trong không gian nho nhỏ này, nó rất vui vẻ. 

Năng lực của chó đầu người là gì, đến giờ Ôn Văn cũng chưa rõ, có điều hiển nhiên là nó có năng lực khắc chế quỷ hồn, với lại còn có vài điểm khác với quái vật khác. 

Sau khi xác nhận sinh hoạt của con chó này không có vấn đề gì, Ôn Văn đi tới khu đầu mối Tai Hại. 

Anh muốn kiểm tra huy hiệu của nhân viên thu nhận tai hại và thẻ đeo của nhân viên quản lý kho hàng. 

Ôn Văn muốn xem thử xem, khi găng tay Tai Ách kết nối với hai thứ này thì sẽ có dị tượng gì. 

Anh biết, găng tay Tai Ách trong trạm thu nhận có lẽ là bộ phận nồng cốt, có được quyền năng quan trọng. 

Cho nên mới có thể làm những thứ này xuất hiện công năng mà nó vốn không lộ ra. 

Không, không phải công năng của chúng, là công năng của găng tay Tai Ách, vòng cổ chẳng qua là môi giới để kích phát năng lực này mà thôi. 

Trước tiên anh đặt găng tay lên thẻ bài nhân viên quản lý kho hàng ở trên ngực, không có dị tượng gì xuất hiện, điều này làm Ôn Văn có chút thất vọng. 

Xem ra không phải tất cả phụ kiện chứng minh đều có hiệu quả. 

Sau đó, anh có chút thấp thỏm đặt gay tay lên dây chuyền nhân viên thu nhận, nháy mắt hai thứ thành lập liên kết, dị biến xảy ra! 

Ở xung quanh anh xuất hiện những bong bóng có hình ảnh khác biệt! 

Mà trong bong bóng gần Ôn Văn xuất hiện hình ảnh của chú Cung đang nằm trên giường bệnh! 

Ôn Văn mở to mắt đưa ngón tay tới cẩn thận chạm vào bong bóng, một đoạn tin tức xuất hiện trong đầu Ôn Văn. 

Họ tên: Cung Bảo Đinh 

Cấp bậc: Cảnh giới nắm giữ 

Năng lực: Điều khiển lửa, dò xét lời nói dối... 

Trạng thái: Gần chết 

... 

Đề nghị chiêu mộ làm nhân viên thu nhận! 

"Ồ, mình có thể chiêu mộ người khác làm nhân viên thu nhận rồi sao?" 

Ôn Văn coi đi coi lại những tin tức kia, vẫn cảm thấy có chút khó tin. 

"Nhưng sao lại có chú Cung chứ, chú ấy đã sắp chết rồi, còn chiêu mộ làm nhân viên thu nhận có lợi ích gì chứ..." 

Anh vừa nghĩ tới đây thì trong đầu lại xuất hiện một đoạn tin tức. 

'Dùng cứu vớt sinh mệnh làm giá, ký hợp đồng, tuân thủ quy định của trạm thu nhận, không được tiết lộ sự tồn tại của trạm thu nhận với người ngoài!' 

'Hợp đồng này không thể vi phạm, không thể hủy bỏ!' 

'Nội dung liên quan tới trạm thu nhận được trạm thu nhận bảo vệ, không thể bị năng lực siêu năng thăm dò...' 

"Suy tính rất chu đáo, ngay cả mình cũng không tìm ra lỗ hổng nào." 

Ôn Văn tiếp tục nhấn xem những bong bóng khác, phát hiện người có thể thu nhận làm nhân viên phần lớn đều là người của Hiệp Hội Thợ Săn. 

Hoặc là trọng thương chưa lành hoặc là gặp sự cố mất đi năng lực, chỉ có một số ít không phải người của Hiệp Hội Thợ Săn, nhưng điểm chung đều là đang gặp khó khăn. 

Tùy tiện nghĩ một chút cũng dễ hiểu, thích hợp làm nhân viên thu nhận nhất chính là thợ săn, vì thế đương nhiên lựa chọn người của Hiệp Hội Thợ Săn cũng nhiều hơn. 

Mà những người này đều có nhu cầu cấp bách, chỉ cần dùng nó làm điều kiện thì không sợ bọn họ không đồng ý trở thành nhân viên thu nhận. 

Sau khi tắt đi số bong bóng này, Ôn Văn ngồi dưới đất, tay chống cằm, trong đầu bắt đầu ảo tưởng một hình ảnh. 

Không biết bao nhiêu năm sau, Ôn Văn trở thành hội trưởng Hiệp Hội Thợ Săn, anh đứng trên chỗ cao nhất, lớn tiếng nói với toàn bộ thành viên Hiệp Hội Thợ Săn. 

"Các đồng chí, trong chúng ta có một kẻ phản bội!" 

Thế là nhóm cao tầng đồng tâm hợp lực túm lấy người duy nhất vẫn còn trung thành với Hiệp Hội Thợ Săn, cưỡng chế ký hợp đồng... 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play