Cuộc Sống Thường Ngày Của Nhà Cung Ứng Phật Hệ

Chương 10


2 tháng

trướctiếp

"Khởi động trục xuất. Lá chắn bảo vệ cửa hàng đã sẵn sàng, bom năng lượng được phóng ra theo hai hướng---" 

Âm thanh bình tĩnh của Tinh Vân xua tan đi sự bối rối của Bùi Dụ. Hai tay cậu nắm chặt góc bàn để bảo trì sự cân bằng, phát hiện trên tấm bảng đang hiện hình ảnh 3D của cửa hàng. Những đường cong màu đen xanh trắng đại diện cho hướng đi của bom năng lượng, điểm di chuyển màu đỏ đại diện cho kẻ ngoại lai đang muốn xâm chiếm cửa hàng. Ngay khi bom năng lượng được phóng ra, điểm đỏ đó đã mất đi thế tiến công. 

Cho tới nay hệ thống giao dịch luôn là một sự tồn tại rất thần bí, rất nhiều vị diện cao đẳng muốn nghiên cứu phá giải, chế tạo ra một hệ thống giao dịch như thế rồi tiến hành mở rộng. Dù sao mỗi một vị diện chỉ có một nhà cung ứng, quả thực quá là hiếm thấy. Mà người có được hệ thống giao dịch, trên thực tế là người đã gặp được kì ngộ cả đời khó gặp được. 

Nhà cung ứng chỉ cần dựa vào sự cố gắng của bản thân để thăng cấp hệ thống, chỉ cần không trái với quy định của hệ thống thì rất dễ dàng trở nên giàu có, thậm chí còn nắm giữ một kho tài nguyên khổng lồ mà người thường khó có được. 

Nhà cung ứng có thể dùng những vật phẩm bình thường ở vị diện của mình để kiếm một số tiền lớn, sau khi trừ đi phí thủ tục vẫn kiếm được năm phần lợi nhuận. Với cả khi hệ thống được thăng cấp tới một cấp bậc nhất định, nhà cung ứng có thể giao dịch với các nhà cung ứng khác, mua bán những vật phẩm từ các vị diện khác nhau...Đây chính là lí do vì sao các nhà cung ứng rất dễ dàng gặp nguy hiểm, cửa hàng cũng sẽ bị cưỡng chế xâm chiếm. 

Nhìn điểm đỏ dừng ở bên ngoài cửa hàng một lát, cuối cùng cũng hết hi vọng rời xa cửa hàng, Bùi Dụ cũng thở phào một hơi. Nhưng rất nhanh cậu cười không nổi nữa, vì thanh năng lượng của Tinh Vân đã xuất hiện màu đỏ, chỉ còn vỏn vẹn 11% mà thôi! Hóa ra khởi động chương trình bảo vệ cửa hàng cực kì hao tổn điểm năng lượng! 

"Có thể mua điểm năng lượng không?" Bùi Dụ nghĩ tới số tiền 68 tinh tệ kia của mình, có lẽ có thể hồi phục lại năng lượng cho Tinh Vân. 

"Trước mắt thì không thể, chỉ có thể đổi điểm năng lượng thông qua việc hoàn thành các cuộc giao dịch." Tinh Vân trả lời. 

"Cậu không sao chứ? Tôi có thể làm gì không?" Bùi Dụ không nhìn thấy Tinh Vân, hỏi. 

"Không sao." Tinh Vân nói xong liền tự động lâm vào trạng thái ngủ đông để tiết kiệm điểm năng lượng. 

Bùi Dụ nhìn thanh năng lượng chỉ còn chút ít trên tấm bảng, quay người rời khỏi cửa hàng. Cậu nghĩ thầm phải thu hoạch thật nhiều rau quả, bán ở cửa hàng mới có thể đổi điểm năng lượng cho Tinh Vân được. 

Điểm năng lượng có thể là giá trị ẩn bên trong đồng tiền của các vị diện, cũng có thể là giá trị ẩn bên trong các vật phẩm thuộc sở hữu của người mua. Theo cấp bậc hiện giờ của Bùi Dụ, cậu vẫn chưa thể mua được điểm năng lượng, chỉ có thể đổi thông qua giao dịch. 

Vì thế trước khi các cây trồng thành thục, Bùi Dụ không dám tiến vào cửa hàng nữa, sợ sẽ hao tổn điểm năng lượng của Tinh Vân. 

Ban ngày, Bùi Dụ sẽ nghe giảng, làm bài, ôn tập; tới ban đêm, cậu sẽ tiến vào nông trường rậm rạp đầy cây cối. 

Mới đầu cậu vẫn chưa trồng trọt thuần thục, có hơn phân nửa đống cà chua được thu hoạch, cây cà chua đều nghiêng ngả xuống đất, giống như đã héo úa và đi tới phần cuối của cuộc đời. Có lần giáo huấn này, cậu cực kì dụng tâm chăm sóc mảnh đất này, những quả cà chua còn đang treo trên cây rất nhanh sẽ chín đỏ. 

Bùi Dụ dùng vài sợi dây để buộc chặt cây dưa chuột, để đống dưa chuột không bị úng do đất đai ẩm ướt, cậu còn tìm bọc nilon phủ trên mặt đất. 

Bất kì thực vật nào trồng trong nông trường đều sẽ sinh trưởng rất nhanh, cậu phải cắt bớt ngọn non của dưa leo để ức chế sự phát triển của nó. Do rễ của dưa chuột khá nông và chúng cần lượng oxy cao, cậu còn phải thường xuyên xới đất quanh chúng. 

Bùi Dụ có ghi rõ ngày tháng vào một cuốn sổ nhỏ, thấy dưa chuột đã nở hoa, cậu cẩn thận ngắt đi. Đến khi thời khắc cần nở hoa thật sự tới, giữa đống dây leo xanh ngát toàn là những bông hoa vàng nho nhỏ. 

Cậu rất ít khi thấy con vật nào đó ở nông trường. Cậu đã từng thấy con giun, con bướm, chim tước nhưng thời kì nở hoa của dưa chuột rất ngắn, cậu sợ ong mật hay côn trùng không thụ phấn kịp, đành phải tự mình cầm một bông ngoáy tai, nhẹ nhàng quét quét trên những bông hoa, làm công tác thụ phấn thủ công. Cây ngô cũng đã phát triển hơn rất nhiều, đã cao hơn eo cậu. 

Ban đêm, trừ thời gian ôn bài, Bùi Dụ sẽ dành ra nửa tiếng để học cách trồng trọt, bận rộn tới mức không có thời gian nghỉ ngơi. 

Bùi Côn thường học tập, đi ngủ chung với anh trai, tất nhiên đã phát hiện ra sự bất thường của cậu. 

"Anh, dạo này anh ngủ không ngon sao? Nếu có sữa bò thì tốt quá. Vu Thiến nói nếu ngủ không được, uống sữa bò xong là có thể ngủ rất ngon." Bùi Côn rất quan tâm tới anh trai, cảm thấy cậu mất ngủ là vì kì thi cuối kì sắp tới. 

"Anh không sao, A Côn đừng lo." Bùi Dụ sờ sờ gáy em trai, đồng thời suy nghĩ lần sau tiến vào nông trường nên nhẹ tay nhẹ chân một chút, cẩn thận đừng quấy rầy tới thằng nhóc. 

Sau khi hoa dưa chuột được thụ phấn, rất nhanh chúng ra héo tàn, sau đó dưa chuột cũng bắt đầu dài ra. Bùi Dụ cẩn thận khom lưng giơ tay xua bớt đi đám dưa leo, hái những quả dưa chuột cong cong có đầu to. Thời kì này, dưa chuột cần một lượng nước rất lớn, mỗi lần tưới chúng bằng nước suối, chúng sẽ phát triển nhanh hơn. 

Dưới sự chăm sóc cẩn thận của Bùi Dụ, dưa chuột đã lớn lên cực kì tốt, còn to hơn cả cổ tay cậu. Cả quả dưa chuột phủ đầy gai trắng, không có chút tỳ vết nào, sờ lên cực kì rắn chắc. 

Dưa chuột giống như cà chua, đều có thể ăn sống, cũng có thể nấu thành rất nhiều món ăn ngon. Sau khi Bùi Dụ rửa sạch đống dưa chuột, trực tiếp cầm một quả lên nhấm nháp. 

"Răng rắc." 

Dưa chuột rất giòn, cắn một cái, nước dưa mát mẻ ứa ra, cảm giác rất thoải mái, rất thích hợp để giái khát mùa hè. Bùi Dụ nghĩ, có thể hái mấy trái để trong nhà, làm món salad, thịt xào dưa chuột cũng rất ngon. 

Bùi Dụ vẫn nhớ kĩ cảnh tượng điểm năng lượng hạ thấp của hệ thống, cậu hai ba miếng ăn hết quả dưa chuột, sau đó chọn mấy chục quả, thêm cà chua vừa mới hái, đồng loạt ôm tới cửa hàng. Sau lưng cậu, kệ hàng lại được chất đầy bằng dưa chuột xanh đậm và cà chua diễm lệ, bây giờ chỉ cần chờ những vị khách hữu duyên tới là được. 

Đương nhiên, khách hàng sẽ không dễ dàng tới như thế. Từ khi Bùi Dụ khởi động cửa hàng này, người tìm tới được đây không có nhiều. Cậu đành phải lùi ra ngoài trước, nằm trên giường nghỉ ngơi. 

Rất nhanh tới kì thi cuối kì, các học sinh ở trường trung học Lương Anh đều đang giành giật từng phút từng giây. Có học sinh ngoại trú thậm chí còn không về nhà ăn cơm, chỉ ăn cơm ở gần trường rồi tiếp tục về lớp học đọc sách. 

Bên ngoài trường trung học Lương Anh có mấy quán ăn, phổ biến là cháo, bánh bao, gần đây có mở một cửa hàng hoa quả dầm, các thiếu niên ở độ tuổi của cậu đều rất hứng thú với những sự vật mới mẻ. Dạo này, trên đường về nhà, cậu thường xuyên thấy cửa hàng nhỏ kia đầy ắp người. 

Thời điểm ra chơi cậu có nghe bạn cùng lớp nói qua, cửa hàng kia có bán quả thanh long, quả xoài, quả dứa, dưa hấu, đào vàng và một vài loại quả mới mẻ khác, ăn chung với trân châu, pudding và sữa chua. Nếu muốn ăn lạnh, bà chủ còn bán thêm đá bào, trong thời tiết nắng nóng như này, ăn rất sảng khoái. 

Cậu tưởng tượng một chút, nếu như hoa quả trong nông trường nhiều hơn, cậu cũng có thể làm món hoa quả dầm như thế. Việc này khiến cậu hiếm khi thất thần ở trong tiết tiếng anh. 

Trình Trạch Hiền thừa dịp khi cô giáo đang viết chữ trên bảng, yên lặng đưa tay qua, nhéo nhẹ cánh tay Bùi Dụ. Cậu lấy lại tinh thần, chột dạ không dám đối mặt với y. 

Hỏng rồi! Bị Cam bắt được rồi! 

Bùi Dụ hết sức chăm chú nghe giảng, chép bài, không dám suy nghĩ lung tung nữa. Sắp vào giờ ra chơi, bỗng nhiên cậu nghe thấy một tiếng chuông gió quen thuộc. Có khách tới! 

Thế là ngay khi cô giáo hô một tiếng "nghỉ", Bùi Dụ liền chạy vội vào nhà vệ sinh, đóng chặt cửa, tiến vào cửa hàng. 

Vị khách tới lần này là một chị gái mặc một bộ hồng y, tóc dài rất xinh đẹp. Cặp mắt đào hoa, bờ môi đỏ chót, giống y hệt ma nữ xuất hiện trong phim ma. Đại khái là do chờ chủ cửa hàng một hồi lâu vẫn chưa thấy đâu nên vẻ mặt của cô có hơi không kiên nhẫn. 

"Đây là cửa hàng gì? Bán cái gì?" 

Có vẻ là vị khách hữu duyên đánh bậy đánh bạ đi tới được đây. Bùi Dụ vội vàng trả lời: "Trước mắt cửa hàng chỉ bán dưa chuột và cà chua, chị có muốn nhìn qua không?" 

Cậu nói, lấy dưa chuột với cà chua xuống, đưa tới trước cửa sổ. 

Chị gái áo đỏ nhạn lấy dưa chuột, trong nháy mắt đã cắt nó thành những lát mỏng tinh tế. Dưới ánh sao, chúng như trong suốt óng ánh, dán chặt vào cánh tay thon dài như ngọc của cô. Dường như cô không có ý định ăn, chỉ mặc cho lát dưa chuột dán vào làn da của mình. Yên tĩnh chờ trong chốc lát, lần nữa ngước mắt nhìn Bùi Dụ. 

"Còn nữa không? Ta muốn mua hết." Cô ra hiệu cho Bùi Dụ, muốn cậu bán hết dưa chuột cho mình. 

Bùi Dụ có chút giật mình. Vị khách này còn chưa ăn thử, thế mà muốn mua hết dưa chuột, chẳng lẽ...là vì dưa chuột có tác dụng đặc biệt gì sao? Cậu quay người chuyển toàn bộ dưa chuột lên trên bệ cửa sổ. 

Rốt cuộc Tinh Vân cũng có động tĩnh, làm [Giám định giá], lần giao dịch này có giá hai xâu tiền đồng. 

Vị khách kia dứt khoát trả tiền, bưng toàn bộ dưa chuột đi. Trước khi rời đi, cô còn nhìn thoáng qua Bùi Dụ và cửa hàng của cậu, dường như đang định ghi nhớ nơi này. 

Tiến hành giao dịch xong, thanh năng lượng chỉ còn lại 6%. Bùi Dụ khẩn trương chuyển hai xâu tiền đồng thành điểm năng lượng, thanh năng lượng cũng từ từ được bổ sung, từ màu hồng biến thành màu vàng rồi thành màu xanh. 32%! 

Bùi Dụ thoáng thở phào một hơi. Nghĩ tới sắp vào tiết học, cậu nhanh chóng rời khỏi cửa hàng, bước nhanh về phía lớp học. 

Cậu vừa ngồi xuống liền bắt gặp ánh mắt liếc nhìn mình của Trình Trạch Hiền. Y không nói lời nào, chỉ nhìn cậu chằm chằm, khiến cậu càng ngày càng chột dạ. 

Bùi Dụ tranh thủ thời gian tìm đề tài phân tán sự chú ý của Trình Trạch Hiền, nói: "Cam, thi cuối kì xong, tớ muốn học chung với cậu." 

Đó cũng chính là suy nghĩ trong lòng cậu. Ở phương diện nào Trình Trạch Hiền cũng giỏi hơn cậu, cậu nghĩ nếu hai người học chung, có lẽ cậu sẽ tiến bộ nhanh hơn. 

"Có thể." Trình Trạch Hiền sẽ không dễ dàng bị phân tán như vậy, vừa liếc mắt một cái đã thấy đôi tai phiếm hồng của cậu: "Nếu kết quả thi lần này của cậu không được tốt, cậu sẽ phải thẳng thắn mọi chuyện với tớ." Để xem xem khoảng thời gian này cậu vụng trộm làm gì sau lưng mình. 

Bùi Dụ luôn luôn bị y chiếm ưu thế, chỉ có thể đồng ý. 

Đêm đó, cậu nhớ tới vị khách mặc hồng y hôm nay, tò mò không biết dưa chuột có tác dụng gì khác ngoài việc ăn. Cậu cắt lát dưa chuột, đặt lên da. Chừng mười phút sau, cậu lấy ra, phát hiện hình như làn da ở cánh tay của cậu mịn màng hơn thì phải? 

Khó trách chị gái hồng y kia không nói hai lời đã mua hết đống dưa chuột, hóa ra còn có thể dưỡng da a!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp