Nếu không phải quen biết hắn từ nhỏ, tôi đã sớm tin vào chuyện ma quỷ này.
Mặc dù đã tách ra được mấy năm.
Thực ra trước đó tôi đã đưa cho Tiêu Dư một lá chiến thư.
Nội dung bên trong là:
“Lúc năm giờ chiều, gặp ở ngõ nhỏ cổng phía đông trường học.”
Nhưng tôi không ngờ Tiêu Dư sẽ hiểu lầm thành như vậy!
Chẳng trách lúc tôi xông lên ném Tiêu Dư xuống đất.
Thậm chí trông hắn còn có vẻ hơi phấn khích…
Tôi lúng túng mở miệng, giải thích.
“Ý của tôi không phải cái này.”
Tiêu Dư khoanh tay trước ngực, ánh mắt nhìn tôi rất giống một tên cặn bã.
“Vậy tại sao trước đây cậu lại ân cần với tôi như vậy.”
Tôi không khỏi nhớ lại chuyện đã xảy ra trước đó.
Cách đây không lâu, có một cô gái đã tỏ tình với tôi.
Đó là lần đầu tiên có người bỏ qua Tiêu Dư, trực tiếp chọn tôi.
Lòng tôi cảm động.
Ngay lúc tôi đang thực hiện bước tiếp theo với nữ sinh đó.
Hắn lại nhảy ra ngoài.
Chỉ cần hai người chúng tôi ở chỗ nào, nhất định sẽ gặp được Tiêu Dư.
Hắn mỹ danh là “tình cờ gặp gỡ.”
Sau đó không màng tới đôi mắt như đang rực lửa của tôi, cố chấp tham gia cùng chúng tôi.
Nói về diện mạo, hắn là giáo thảo Nhất Trung.
Nói về cách ăn nói, tôi không dí dỏm và nhiều hiểu biết như hắn.
Nói về năng lực, năm nào xếp hạng lớp, thi đua và vân vân đều đứng nhất.
Không có gì ngạc nhiên khi mối tình đầu tôi tự cho là đúng này lại thất bại.
Vì thế, tôi âm thầm lên kế hoạch.
Chuẩn bị dạy cho Tiêu Dư một bài học theo cách của một người đàn ông sau khi thi đại học xong.
--@ttradaosatac