Tiêu Dư sửng sốt. 

Có lẽ không ngờ tôi lại trực tiếp như vậy.

Nhưng ngay sau đó liền kéo tôi vào lòng hắn ôm ấp.

Đôi tay bị ghim lên trên tường.

“Ôi trời! Anh ơi, nhẹ một chút.” 

Lòng tôi có hơi hoảng sợ.

Quen biết hắn nhiều năm như vậy, trước giờ chưa từng thấy qua dáng vẻ này của hắn.

Tiêu Dư ở bên cạnh ngửi tuyến thể tôi, hơi thở nóng hổi phả ra.

Muốn cắn hay không, cũng khiến lòng ngứa ngáy. 

“Bây giờ mới biết sợ?”

“Muộn rồi.”

Tôi vô thức trốn ra phía sau.

Kết quả đối phương đột nhiên cắn xuống, tôi sợ tới mức toàn thân đều cứng đờ.

Bây giờ mới phát hiện, hóa ra chênh lệch chiều cao mười centimet lại rất tiện lợi khi đánh dấu.

Đầu óc liên tiếp choáng váng.

Mùi hương của rượu Rum lưu luyến, lan tỏa trong rừng tuyết tùng.

Phải đến khi liều pheromone cuối cùng cũng rót vào xong, mới có cảm giác như đã thoát khỏi móng vuốt của hung thú.

Tôi dựa vào tường thở hổn hển một lúc lâu.

Đôi tay Tiêu Dư chống ở bên tai tôi, ánh mắt rực lửa.

Lúc này tôi mới ý thức được.

Hôm nay Tiêu Dư đặc biệt đẹp trai.

Kiểu tóc cố tình được tạo kiểu, phù hợp với quần áo…

Trong lòng tôi dâng lên cảm giác áy náy mãnh liệt, quay đầu lại, thiếu tự nhiên nói 

“Chuyện đó… xin lỗi.”

Tiêu Dư liếc mắt nhìn tôi một cái.

Đôi mắt đó đầy sự trách móc, tủi thân cùng buồn bã.

“Anh vốn còn cho rằng hôm nay có người nào đó tới đây thẳng thắn với mình.”

Hả?

“Thẳng thắn cái gì cơ?”

“Anh tưởng em đã quyết định muốn ở bên cạnh anh.”

--@ttradaosatac

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play