Ta Dựa Vào Sinh Con Để Xưng Bá Hậu Cung

Chương 4: Tiến cung


1 tháng

trướctiếp

Lư thị xác nhận đúng là Hoa Manh muốn tiến cung liền nhìn về phía Hoa phụ. 

Hoa phụ vừa định nói mình chỉ là viên ngoại lang ngũ phẩm, sợ là Hoa Manh không có tư cách tiến cung liền nghe được Lư thị nói: "Ngày mai ta với ngươi sẽ đi bái kiến tiên sinh." 

Hoa phụ nghe thấy thế, vừa muốn mở miệng khuyên nhủ lại không dám, biết mình không ngăn được, cuối cùng chỉ có thể nghe lời gật đầu. 

"Tiên sinh" trong lời Lư thị không chỉ là tiên sinh của Hoa phụ mà còn là trưởng bối cùng thôn. 

Lúc trước sau khi ông thi đậu tú tài đã trở về thôn, một bên học các hài tử trong thôn học vỡ lòng, một bên giữ đạo hiếu đọc sách. Sau khi kết thúc ba năm hiếu kì, ông liền thu nhận Hoa phụ có thiên phú đọc sách nhất trong thôn làm đệ tử. Thẳng đến khi ông thi đỗ Thám hoa, cưới tiểu di của đương kim thánh thượng, con đường tiến quan của người đệ tử này mới coi như thông thuận. 

Bây giờ tiên sinh của Hoa phụ đã là Hộ bộ thượng thư, vừa nghe Lư thị nhắc lại chuyện với Trương gia, liền tức giận đập bàn: "Trương gia đúng là khinh người quá đáng!" 

Ông lại hỏi: "Manh Manh thật sự có ý định tiến cung sao?" 

"Sao dám lừa gạt tiên sinh chứ?! Manh Manh cũng là đứa bé người nhìn từ nhỏ tới lớn, tính tình của nó thế nào, người hẳn là biết được." 

Lư thị vừa nói xong, Lâm Minh - Lâm thượng thư liền gật đầu đáp: "Chuyện này ta đã biết. Tuy chức quan hiện tại của phu quân ngươi hơi thấp nhưng nhi nữ của quan ngũ phẩm đã có thể tham gia tuyển tú rồi." 

Lâm thượng thư tiếp tục cười nói: "Huống chi ta có một nữ nhi chưa tiến cung, hai tôn nữ đã gả chồng. Hiện tại Manh Manh muốn tiến cung, sư tổ ta đây sẽ là chỗ dựa của nó." 

Quan trọng nhất chính là Lâm thượng thư vừa nghĩ tới người đệ tử này của ông dòng dõi phồn thịnh, chỉ cần để lộ điểm này cho Thái hậu, hẳn là bà ấy sẽ động tâm. 

Sự thật cũng đúng là như thế. 

Ngày hôm sau sau khi Lâm phu nhân tiến cung liền nhắc tới chuyện dòng dõi của Hoa gia cho Thái hậu, đối phương rất động tâm. 

"Hoa gia thật sự phồn thịnh như thế sao?" 

"Tỷ tỷ, sao ta có thể lừa tỷ được? Hoa Đằng Phi là đệ tử của Lâm Minh, nhà hắn có bốn tử hai nữ, ngoại tôn tử có tổng cộng mười người, ngoại tôn nữ cũng có ba người. Thật sự có thể sinh đó!" Lâm phu nhân lại tới gần Thái hậu một chút, nhỏ giọng nói: "Phu nhân của Hoa Đằng Phi là Lư thị, nhà mẹ đẻ làm nghề nuôi heo đấy. Tỷ tỷ, người nghĩ tới chuyện đó một chút đi!" 

Tuy lời này của Lâm phu nhân không quá thỏa đáng nhưng lúc này chỉ có mỗi nàng cùng Thái hậu, quan hệ của hai người lại tốt nên nàng cũng không kiêng kị gì, nói thẳng ra. 

Thái hậu đã triệt để động tâm, chỉ nói việc này cho Tĩnh An đế. 

Ở trong suy nghĩ của Tĩnh An đế, dù sao Hoa Manh cũng không còn liên quan tới Trương Cảnh Hồng, chỉ cần nàng có thể sinh hoàng tử cho y, y sẽ nguyện ý chấp nhận nữ tử này. Chứ đừng nói tuy nàng với Trương Cảnh Hồng là thanh mai trúc mã nhưng vẫn hoàn bích chi thân, dáng dấp cũng khá xuất chúng. 

Tĩnh An đế một lòng muốn tranh thủ thời gian sinh nhi tử đồng ý, việc Hoa Manh tiến cung tham gia tuyển tú vô cùng thuận lợi. 

Mấy ngày sau, tên của Hoa Manh đã xuất hiện trong danh sách tuyển tú. 

#Editor: Lathie - Mèo Ngũ Sắc

"Manh Manh, con sắp phải tiến cung rồi. Hiện tại có muốn làm gì không?" 

Nhìn sư công đang ban thánh chỉ tới Hoa phủ, hốc mắt Hoa Manh hơi ướt. Nàng tự mình rót một chén trà, cho thêm một giọt linh tuyền đưa cho Lâm Minh: "Manh Manh không có mong cầu gì khác, chỉ cầu sư công chú ý thân thể. Chỉ khi người bảo trọng thân thể, Manh Manh ở trong cung mới có thể an tâm." 

Lâm thượng thư cảm động nói: "Vẫn là nhi nữ tri kỉ. Manh Manh yên tâm, sư công nhất định sẽ bảo trọng thân thể." Vừa dứt lời, ông liền uống cạn chén trà. 

Nhìn sư công đã uống cạn nước trà thêm linh tuyền, Hoa Manh mới thở phào một hơi. 

Kiếp trước, ba tháng sau khi nàng tự vẫn, quan viên thuộc cấp của sư công đã bị buộc tội tham ô số bạc viện trợ thiên tai, sư công cũng bị đối thủ công kích, tức giận hộc máu mà chết. 

Sau đó mấy thúc thúc ở Lâm gia đều đóng cửa giữ đạo hiếu, phụ thân nàng mất đi trợ lực ở quan trường liền bị Trương gia chèn ép, mất chức hồi hương. 

Ba tháng! 

Hoa Manh định cho mình một khoảng thời gian. Trong vòng ba tháng, nàng nhất định phải đứng vững gót chân ở trong cung! 

Hai ngày sau, ngay ngày Trương gia khua chiêng gõ trống cưới nhi nữ của trưởng công chúa, Hoa Manh cũng mang theo thánh chỉ của Tĩnh An đế cùng hai rương của hồi môn tiến cung.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp