Ta Dựa Vào Sinh Con Để Xưng Bá Hậu Cung

Chương 3: Linh tuyền


1 tháng

trướctiếp

Đừng nói là Hoa phụ, cả Lư thị vốn sủng ái nàng nhất cũng lập tức trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn nàng. 

Hoa Manh không chút bối rối, đáp: "Mọi người đừng nhìn ta như vậy. Ta muốn tiến cung tham gia tuyển tú, thứ nhất là vì việc bị từ hôn không tốt cho thanh danh, thứ hai chính là vì ta không tin Trương gia." 

Hoa Manh vừa dứt lời, Hoa phụ liền lắc đầu nói: "Manh Manh, Trương thúc thúc của con đã đáp ứng phụ thân. Ông ta..." 

"Trương thúc thúc cái gì! Phi! Phụ mẫu ngươi chỉ có một mình ngươi, Manh Manh nhà chúng ta từ bao giờ có thúc thúc?" Lư thị vừa nghe thấy giọng điệu của Hoa phụ liền không vui, trừng mắt nói: "Lúc trước không phải người cứ nói tên Trương Cảnh Hồng kia tốt ra sao nên ta mới đồng ý cho Manh Manh đính ước với gã ta. Hiện tại thì sao? Hừ!" 

Một khi Lư thị phát hỏa, đến cả Hoa phụ cũng không dám bật lại. Đừng nhìn ông ta giờ đang là ngoại lang, quan viên ngũ phẩm mà nhầm tưởng. Ở trước mặt thê tử của mình, ông vẫn là cái tên tiểu tử nghèo không có nổi một hào, đói tới mức ngất đi trước cửa Lư gia ba mươi năm trước. 

Sau khi xác nhận Hoa phụ không lên tiếng nữa, lúc này Lư thị mới thu liễm cảm xúc, nói: "Manh Manh, con nói cho nương biết đến cùng con chọn tiến cung là vì cái gì?" 

"Giống như lời ta vừa nói." Hoa Manh biết ở Hoa phủ mẫu thân là đương gia nên liền nói thật: "Lần này chúng ta làm Trương gia mất mặt, trong khoảng thời gian ngắn bên đó sẽ không làm gì nhưng chờ tới sau này, lúc tất cả mọi người quên đi mối hôn sự này, khẳng định sẽ trả thù Hoa gia. Quan trọng nhất chính là đến nay đương kim thánh thượng dưới gối vẫn trống rỗng, chỉ cần ta có thể tiến cung sinh hạ hoàng tử, Hoa gia chúng ta mới không cần phải sợ Trương gia nữa." 

Lúc này Hoa Bồng nhanh miệng nói: "Muội cũng biết đến nay dưới gối thánh thượng vẫn trống không, tất cả mọi người đều nói là..." 

Nói đến đây, Hoa Bồng duỗi ngón tay chỉ chỉ về sau, tiếp tục nói: "Đều nói vị kia không thể sinh nên hậu cung có hơn hai mươi phi tần vẫn không thể hạ sinh một ai." 

Tuy chỉ có Hoa Bồng mở miệng nhưng biểu tình của tất cả những người khác đã chứng minh họ cũng có nỗi lo giống vậy. 

Đại Việt đã khai quốc được trăm nam, lịch sử các hoàng đế đều có dòng dõi gian nan nhưng giống như vị kia đã gần ba mươi, dưới gối vẫn không có hoàng tử công chúa, thật sự là lần đầu tiên thấy. 

Nhưng Hoa Manh lại hiểu rất rõ đến nay hoàng thượng vẫn chưa có con là vì trúng độc, mà nàng lại có linh tuyền tiên cô tặng. 

Nhắc tới linh tuyền cùng tiên cô thì phải nói tới việc lí do vì sao Hoa Manh lại trọng sinh. 

Việc này phải bắt đầu từ ngày bị từ hôn. 

Kiếp trước sau khi bị từ hôn, có lẽ do nàng mặc giá y đỏ chót tự vẫn nên hồn phách không được đầu thai, cứ bay loanh quanh kinh thành. Bỗng một ngày nọ nàng nhìn thấy cầu vòng bảy màu rơi xuống, vốn nàng định né tránh, ai ngờ lại không thể động đậy. 

Cầu vòng vừa chạm vào nàng, nàng liền nghe thấy một vị tiên cô xuất hiện, nói: "Ồ, ở đây có một oan hồn." 

Lúc ấy nàng bị dọa vì sợ sẽ bị tiên cô đánh tan hồn phách, ai ngờ đối phương lại nói tiếp: "Hửm? Còn có một đoạn nhân quả với ta?! Nếu đã có nhân quả, vậy để ta đưa ngươi trở về đi, cho ngươi một linh tuyền bảo mệnh. Nhớ kĩ, không thể lạm sát thường dân vô tội." 

Sau khi tiên cô nói xong, hồn phách của nàng lập tức bị cầu vòng bao phủ, trong đầu xuất hiện một đóa hoa bảy cánh, tiếp theo nàng liền bay ra ngoài. 

Lần nữa mở mắt ra, nàng đã nằm trong khuê phòng của mình. Mười sáu tuổi, đúng rạng sáng ngày bị từ hôn. 

Sau khi xác nhận mình đã trở về, Hoa Manh liền gọi linh tuyền theo phương pháp tiên cô lưu lại trong đầu. Linh tuyền chảy ra từ đóa hoa bảy cánh bảy màu kia, mỗi ngày mỗi cánh chảy một giọt có màu sắc tương ứng, công hiệu cũng khác nhau. 

Linh tuyền trừ bỏ việc có thể giải bách độc, còn có thể điều dưỡng thân thể, dưỡng nhan. Nếu như muốn đóa hoa có thể nở mãi thì phải chăm sóc nó, lấy linh tuyền chảy ra từ nhị hoa rải vào bảy cánh hoa. 

Đêm hôm ấy Hoa Manh liền bắt đầu thí nghiệm công dụng của linh tuyền. 

Mấy ngày nay, không chỉ thân thể mà làn da của nàng càng trở nên trắng nõn. Nàng còn trộm cho một giọt linh tuyền điều dưỡng thân thể vào ấm trà của cả nhà, khí sắc của mọi người cũng càng ngày càng tốt. Vì vậy nàng mới có thể khẳng định mình có thể sinh hạ long thai cho hoàng thượng. 

Đó cũng chính là dũng khí giúp nàng tiến cung.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp