Ta Dựa Vào Sinh Con Để Xưng Bá Hậu Cung

Chương 19: Cho ăn linh tuyền


1 tháng

trướctiếp

Lâm Minh dẫn Tĩnh An đế tới tiểu viện của mình, nơi đó đã có mấy vị đại phu y thuật cao siêu ông tìm được ở bên ngoài. 

Mà Hoa Manh sau khi ra khỏi chính phòng liền thu sự lo lắng quá nhiều ở trên mặt. Lo lắng, đúng là nàng thật sự lo nhưng vì có linh tuyền, ngược lại nàng không cảm thấy mình không thể trị bệnh cho mẫu thân. 

Nàng vừa đi vào viện tử của phụ mẫu liền thấy trưởng tẩu Lưu thị đang bưng một chiếc chậu gỗ đi ra ngoài. 

Lưu thị nhìn thấy Hoa Manh, trong mắt lóe lên sự vui mừng: "Manh Manh về rồi!" 

Nói xong, nàng vội vã đưa chậu gỗ cho nha hoàn, nói: "Lại lấy một chậu nước tới." 

Lưu thị vừa dứt lời, Hoa Manh cũng đúng lúc tới trước cửa: "Nương thế nào rồi?" 

"Sốt tới hồ đồ rồi. Hôm qua đại phu có cho đơn thuốc, nhưng hiệu quả không lớn." Lưu thị chủ động lùi về sau một bước, để muội phu hiện giờ là nương nương đi vào trước: "Hôm nay chương phụ thấy nương mãi vẫn không tỉnh nên mời bảo đại ca muội mời sư công tới." 

Lưu thị vừa nói xong, Hoa Manh liền biết đối phương không biết chuyện mẫu thân làm. Cũng đúng, tuy nàng là trưởng tẩu nhưng chuyện này, vẫn có càng ít người biết càng tốt. 

Hoa Manh vừa bước vào trong liền thấy ba tẩu tử khác cùng thân tỷ tỷ của mình. 

Mấy người còn định hành lễ với Hoa Manh, đã thấy nàng phất tay nói: "Người trong nhà không cần đa lễ, để ta xem nương trước đã." 

Nói xong, Hoa Manh liền sải bước tới bên giường, giờ phút này Lư thị đang hôn mê. Thấy xưa nay mẫu thân luôn tinh thần phấn chấn, giờ phút này lại sắc mặt héo hon nằm trên giường không nhúc nhích, hốc mắt nàng nháy mắt liền đỏ lên. 

Nàng hiểu rõ nếu không phải hoàng thượng chọn trúng nàng, lấy nàng làm cái cớ về nhà để tìm đại phu chữa bệnh, mẫu thân căn bản không cần giả bệnh. Mà việc mẫu thân tự giày vò mình trừ việc lo giả bệnh sẽ khiến người bên ngoài hoài nghi, bà còn muốn giúp nàng lưu lại ấn tượng tốt trong lòng hoàng thượng. 

Đè xuống sự ghen tuông trong lòng, Hoa Manh nhìn thoáng qua thân tỷ tỷ - Hoa Liên đang dùng vải ướt lau bờ môi hơi khô khóc của mẫu thân, nói: "Tỷ tỷ, để ta." 

Hoa Liên biết trong lòng muội muội cảm thấy khổ sở, dù lo đối phương không thể chiếu cố tốt mẫu thân nhưng nàng cũng minh bạch. Cùng là nữ nhi, mình lo lắng cho mẫu thân, vậy muội muội cũng thế. 

Thật ra không đơn giản như vậy, vừa rồi Hoa Manh đã thừa dịp nhóm tẩu tử cùng tỷ tỷ không chú ý mà chuẩn bị kĩ càng một giọt linh tuyền chữa trị thân thể. Đợi tới khi nàng cầm khăn vải lên sẽ dùng nó che chắn, mượn cơ hội lau môi để đổ một giọt linh tuyền vào miệng mẫu thân. 

Không biết là do hiệu quả của linh tuyền quá tốt hay là Lư thị biết Hoa Manh trở về mà giọt linh tuyền này vừa chui vào trong miệng bà, toàn bộ đã bị bà nuốt xuống. Chẳng qua nàng rất cẩn thận, một giọt linh tuyền cũng cho ăn rất cẩn thận, không để Lư thị bị nghẹn. 

Đợi tới khi nàng cầm khăn vải thối lui, Lưu thị mới đưa tới một chiếc khăn lạnh, nói: "Manh Manh, muội dùng cái này lau trán cho nương đi." 

Hoa Manh nghe lời làm theo, vừa lau lau trán cho Lư thị, chỉ trong chớp mắt, Lư thị vốn đã hôn mê gần một ngày đã chậm rãi mở mắt. 

Thấy Lư thị mở mắt, cả đám người trong phòng đều vui mừng nhao nhao đứng dậy, làm phần việc của mình. Có người vội vã đi báo tin cho Hoa phụ, có người vội vã tự tay bưng thuốc, cũng có người bưng một chén nước ấm, có người muốn tự thay y phục cho Lư thị, chỉ riêng Hoa Manh bị đẩy sang một bên. 

"Manh Manh, muội ngồi nghỉ một chút đi. Đợi lát nữa nương uống thuốc, muội có thể làm giúp." Trưởng tẩu Lưu thị mở miệng nói, không ai phản đối. 

Cứ như vậy, sau khi thấm môi với xoa trán cho Lư thị, Hoa Manh luôn ngồi ở một bên nhìn mọi người bận rộn. 

Đợi tới khi các nàng làm xong, linh tuyền cũng đã phát huy công hiệu. 

Lư thị uống thuốc, vô lực tựa vào gối giường, thấy ấu nữ mình yêu thương nhất ngồi cách đó không xa, cười nói: "Con cùng hoàng thượng trở về sao?" 

Không đợi Hoa Manh trả lời, bà lại tiếp tục nói: "Nơi này không có việc gì, con nên đi cạnh hoàng thượng mới đúng." 

Nghe được mẫu thân nói, dù Hoa Manh không nỡ nhưng cũng biết không thể để mẫu thân chịu tội không công được. Nàng nghe lời đứng dậy, hành lễ nói: "Nữ nhi đã biết." 

Sau đó nàng lại chào hỏi với các tẩu tử cùng tỷ tỷ rồi mới rời đi về phía tiểu viện.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp