Ta Dựa Vào Sinh Con Để Xưng Bá Hậu Cung

Chương 20: Thảo trùng canh


1 tháng

trướctiếp

Hoa Manh còn chưa tới trước cửa viện tử của sư công liền thấy Hoa phụ cùng Ngụy Phú Quý đang canh giữ trước cửa. 

Hai người thấy nàng đi tới, một người kích động, một người hành lễ. 

Đợi Hoa Manh báo tin Lư thị đã tỉnh, Hoa phụ liền kích động nói: "Tỉnh thì tốt, tỉnh thì tốt!" 

Dứt lời, Hoa Manh thấy nơi khóe mắt của Hoa phụ có mấy giọt nước mắt. Nàng nắm chặt tay áo, đè nỗi chua xót trong lòng, nói: "Mẫu thân bảo con tới nơi này hầu hạ hoàng thượng." 

Lúc này nàng mới chuyển ánh mắt về phía Ngụy Phú Quý: "Hoàng thượng không muốn có người hầu hạ?" 

Hoa Manh vừa dứt lời, trong viện liền truyền tới âm thanh của Lâm Minh: "Tiến vào đi." 

Thấy âm thanh của sư công, Hoa Manh mới đẩy cửa bước vào. Lúc này trong phòng có hai lão đại phu tóc hoa râm đang ngồi chung một chỗ, thấp giọng thảo luận chuyện gì đó. 

Tĩnh An đế cũng đang nói chuyện với Lâm Minh, vẫn chưa biết người tiến vào là Hoa Manh. Đang muốn đưa tờ giấy trong tay ra, y liền ngẩng đầu lên, trong mắt hiện ra ý cười. 

"Tại sao lại là nàng?" 

"Mẫu thân ngươi tỉnh rồi?" 

Tĩnh An đế cùng Lâm Minh đồng thời mở miệng. 

"Nương đã tỉnh." Nó xong, nàng mới nhìn về phía Tĩnh An đế nói: "Nương bảo thiếp tới hầu hạ lão gia." 

"Dù vậy ngươi cũng không thể mua hết những thứ trong đây được." Lâm Minh nói, đưa tờ giấy trong tay cho Hoa Manh: "Đi tìm Phú Quý, để lão bồi phụ thân ngươi đi mua đi." 

Hoa Manh gật đầu, nhận tờ giấy rồi quay người ra ngoài. 

Ngoài cửa viện, Ngụy công công cùng Hoa Đằng Phi nhận lấy tờ giấy rồi vội vàng quay người rời đi. 

Thấy hai người đã đi xa, lúc này Hoa Manh mới quay trở về. 

Trong tiểu viện, hai lão đại phu vừa nãy đã tách ra, phân biệt lấy ra bình sứ cùng ngân châm, không biết muốn làm cái gì. 

"Hai lão phu đã thảo luận qua, hoài nghi trong cơ thể ngài có độc." Một lão đại phu nói. 

Lão đại phu còn lại liền nói tiếp: "Chỉ là bọn ta chưa xác định được rốt cuộc là loại độc nào." 

Nói xong lão có chút ngượng ngùng nói: "Có khả năng cần một chút thời gian." 

Tĩnh An đế cũng không cảm thấy có gì bất ngờ. Hôm nay y chỉ là muốn tìm mấy đại phụ khám thử, sau đó để họ thảo luận với Tưởng thái y, cũng không trông cậy việc họ có thể tìm ra nguyên nhân bệnh tình của y ngay trong hôm nay. 

Tưởng thái y đến nơi cũng rất nhanh, vừa tới đã bị hai lão đại phu kéo đi. 

Tưởng thái y chưa từng gặp qua loại chuyện này, không phải nói đại phu ngoài dân gian rất đơn độc sao? Vì sao họ lại chẳng có chút kiêng kị nào thế? 

Tất nhiên hai lão đại phu không có cố kị vì vừa rồi Tĩnh An đế đã nói vô luận là ai tìm ra được nguyên nhân bệnh tình của y đều sẽ được ban thưởng vô cùng phong phú, huống chi bọn họ vốn là sư huynh đệ đồng môn. 

Những ngày này Tưởng thái y cũng lật không ít cổ tịch, dù vẫn chưa xác định được loại độc trong thân thể Tĩnh An đế nhưng ông đã chế biến được một loại dược hàn. Ông lấy ra lọ dược hoàn ở trước mặt Tĩnh An đế cùng hai lão đại phu, nói: "Đây chính là sinh tinh hoàn do ta phối chế. Hai vị đại phu nhìn xem xem lão gia nhà ta có khả năng sử dụng không?" 

Vì Tưởng thái y không quá hiểu biện pháp chữa trị các chứng bệnh ở phương diện này của nam tử nên lần này ông cũng là mò đá qua sống. 

Chờ tới khi hai lão đại phu nếm thử, liền chỉ ra dược liệu bên trong dược hoàn không đủ. 

"Bên trong dược hoàn này cần thêm ngũ vị tử. Ngũ vị tử ích khí sinh tinh, có thể hỗ trợ lẫn nhau với bốn dược liệu ở bên trong, hiệu quả trị liệu sẽ được đề cao hơn nhiều." 

"Sư huynh nói không sai. Ở chỗ ta còn có một phương thuốc thảo trùng canh, cũng rất thích hợp với triệu chứng của lão gia này."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp