Tái Kiến

Chương 2


3 tháng


Hệ thống : do một số sự cố nên ký chủ đã đến trước thời gian khi nam chính xuất hiện, vì vậy ký chủ cần làm quen với thế giới hiện tại cũng như hãy làm quen thân phận hiện tại, chờ đợi nhân vật chính.

Cứ như vậy một người một thế hệ thống, ta hỏi ngươi đáp, đến khi trời gần sáng thì cũng đã hết thông tin có thể biết, còn lại đều là câu được đáp "bí ẩn nhiệm vụ sau khi hoàn thành" tựa như cày game nhập vai để mở khóa cốt truyện.

Bạch Thời tìm gương soi khắp phòng đều không có, hệ thống đành bất đắc dĩ hiện một chiếc gương nhỏ cho cậu soi tạm tuy có chút khó nhìn rõ, khuôn mặt trong gương có chút nét giống cậu nhưng chẳng giống hoàn toàn, đây là gương mặt lạnh lùng xa cách rất có khí chất của người tu tiên nhưng nhìn kỹ thấy giống, người đẹp bệnh trạng.

Bạch thời vốn là người eo hẹp kiến thức cũng chỉ cảm thán một từ nam nhân trong gương kia là "đẹp" và cậu thì xấu, tất nhiên là trước khi cậu xuyên không nhan sắc kia của cậu chỉ tính là dễ nhìn mà thôi.

Người trong gương tuy vài nét giống, nhưng lại vô cùng hoàn mỹ, cứ như là không có thật, đôi mắt màu lam như mặt nước yên tĩnh cùng màu tóc bạc trắng như tuyết đến lạ, lại còn vận một thân bạch y không có một chút màu sắc như mặc đồ tang, cậu bắt đầu nghi ngờ mình có phải là tuyết nữ bị đảo giới tính thành nam luôn không, thì hệ thống đã dẹp gương.

Hệ thống : Ký chủ đã đến giờ làm việc rồi, tôi xin nhắc lại với ngài, nhân vật chính chưa xuất hiện nên thời gian hoạt động của tôi cũng sẽ có hạn, mong ký chủ sớm thích nghi thế giới này đừng "ngủm" quá sớm và đừng "phạm quy" bất kì của thế giới này nếu không hậu quả ngài sẽ lãnh đủ. Tôi xin tạm biệt chúc ngài thành công.

Sau khi chào tạm biệt mọi thứ cũng rơi vào yên tĩnh chỉ có tiếng gió thổi cùng âm thanh nhỏ của lá cây xào xạc bên ngoài truyền vào, Bạch Thời bước đến bên tủ y phục mở ra, đập vào mắt cậu tất cả y phục đều là màu trắng...

Nhưng nghĩ thế nào cũng thấy là chuyện tốt ít nhất nhân vật cậu xuyên không phải nhân vật chính càng chẳng phải phản diện, cậu đến thế giới này sớm cũng chẳng có gì bất lợi ít nhất cậu cần thời gian "thích nghi và tiếp nhận" thế giới này.

Cuộc sống của Bạch thời tại thế giới tu chân này cũng chẳng có gì đặt biệt công việc đều lặp đi lặp lại, nuôi trồng thảo dược phơi dược liệu và tu luyện ra thì đều không xuất hiện trước mặt ai và chẳng có ai làm phiền, thi thoảng hệ thống sẽ nhảy ra tiếp dẫn kiến thức, công pháp và tu luyện. Còn một người thường sẽ tới nơi này.

Tu chân giới tất nhiên sẽ có các tông môn sơn phái lớn nhỏ do các đời gia tộc xây dựng ví dụ : Đường Dương Sơn Phái, Thanh Hành Sơn, Thạch Triết Phong, Tiêu Dao Tông...v.v...

Bạch Thời : "Ta cảm thấy thế giới hệ thống tạo ra rất là qua loa sơ sài, cứ như tùy hứng mà tạo, chẳng buồn lưu tâm dụng ý nghĩa"

Hệ thống : ...

Bạch Thời nhàn nhã ngồi trong sân, phía sau là ngôi nhà trúc cùng các sàn dược liệu được đặt có trật tự gọn gàng, phía xa nữa là một khu rừng đầy trúc, cậu ngồi hóng mát một lúc đã thấy hơi mệt, chung quy thân thể này là một thân thể bệnh trạng cùng tu vi lúc được lúc kém, cậu từng hỏi hệ thống thân là một vị trưởng lão trong tông môn tại sao tu vi lại có thể hỏng đến mức này?

Chẳng có gì bất ngờ hệ thống đều giả chết hoặc đáp lại "thời gian chưa đến" cậu biết "thời gian chưa đến" chính là bảo "nhân vật chính" chưa xuất hiện và tuyến nhiệm vụ vẫn chưa được khởi động.

Năm tháng ở nơi này cậu cũng đã nghiêm túc bế quan, tu vi cũng tính là tạm được, sức khỏe cũng tiến triển tốt một chút, không hiểu người được gọi là A Chúc này đã làm gì khiến thân thể yếu đến mức như vậy, lần đầu cậu xuyên đến đã cảm thấy cơ thể nặng nề cực kỳ khó chịu, vậy người đó tồn tại bằng cách nào?

Có thể là có một vị sư huynh tốt.

=====

[ Thân phận mới của Bạch Thời tên gọi một chữ Chúc là một vị trưởng lão của Thanh Hành Sơn sư đệ của chưởng môn Túc Minh Viễn.

Hiện tại không rõ nguyên do tu vi vì sao lại yếu cùng thân thể dễ ốm dễ bệnh, luôn tránh mặt người ngoài, kể cả người trong tông môn đều khó thấy mặt thật của vị trưởng lão này, dù có gặp thì đều thấy y vận bạch y trắng như tuyết, đầu đội đấu lạp vải trắng che không một kẽ hở, vì đấy tất cả mọi người đều gọi y là "Bạch Trưởng Lão" lời đồn từ đây mà thành.

Vị Bạch trưởng Lão này tính tình quái gỡ, thích yên tĩnh lại khó hòa hợp, Túc trưởng môn đã sắp xếp y ở phía sau núi là khu rừng trúc cùng một ngôi nhà tranh để y tự do hoạt động.

Túc Minh Viễn, thân phận Chưởng Môn Phái Thanh Hành, tính tình ôn hòa, thấu hiểu sâu sắc, quang minh lỗi lạc, lấy chữ "nhân" làm đầu là một bậc quân tử.

Là Sư huynh của Bạch Chúc ngoài mặt công chính liêm minh lại âm thầm bảo vệ sư đệ mình, hắn là người duy nhất đối xử tốt với Bạch Chúc kể từ ngày y được sư phụ đưa về và bái hắn làm sư huynh, hắn biết sư đệ sức khỏe không tốt, luôn không yên tâm thường xuyên đến sau núi thăm y nhưng đều bị y từ chối mời về, bỗng một hôm sư đệ lưu hắn ở lại trò chuyện, đã khiến hắn trong lòng cảm giác được vui mừng.

"Sư đệ...cũng đã nói chuyện với ta". 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play