Tại tòa nhà của Thẩm Thị.

Sau khi Thẩm Kinh Châu phê duyệt xong tài liệu, anh ra hiệu cho Trần Thực mang đi.

Sau đó Thẩm Kinh Châu liếc nhìn cuốn lịch bên cạnh một cái, anh dùng chiếc bút đánh dấu lên đó:

- Hừ, đã nửa tháng rồi mà người phụ nữ này vẫn trốn tránh không chịu xuất hiện phải không?

Anh đang nói đến tôi sao?

Quả thực bé con đã trở về bên cạnh anh được nửa tháng rồi.

Thẩm Kinh Châu càng thêm tức giận hơn.

- Chỉ có người phụ nữ này mới làm ra loại chuyện kỳ lạ như vậy, đưa đứa bé về rồi chơi trò mất tích. Trần Thực cậu nói cho tôi biết, cô ta đang suy tính vờn tôi như thế nào đây.

Sau khi Trần Thực suy nghĩ kỹ, anh ta mới khẽ nói:

- Thẩm tổng, tôi sẽ gọi thử cho phu nhân… à gọi cho Khương tiểu thư, hỏi xem cô ấy muốn làm gì.

Thẩm Kinh Châu nheo mắt lại trong giây lát:

- Không cần nữa, nếu như cô ta muốn giả chết thì cứ để cho cô ta giả chết.

- Cô ta cho rằng sau khi lén lút sinh con rồi đưa đứa trẻ về cho tôi nuôi, thì tôi sẽ thích rồi có tình cảm với đứa trẻ và từ đó tôi sẽ thay đổi thái độ, đón cô ta về nhà họ Thẩm à? Suy tính viển vông này của cô ta đã tính sai rồi.

Thẩm Kinh Châu lạnh lùng “hừ” một tiếng.

- Đứa trẻ này, Thẩm Kinh Châu tôi nuôi thì chắc chắn sẽ nuôi nhưng còn về tình cảm cha con thì…? Cô ta đã nghĩ quá xa vời rồi, cùng lắm tôi chỉ nuôi con bé bởi vì quan hệ huyết thống mà thôi, còn về phần cô ta thì… vĩnh viễn chẳng thể bước vào cửa nhà họ Thẩm được nữa. - bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT / Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích

Tôi im lặng.

Thẩm Kinh Châu không biết rằng tôi đã chết rồi.

Anh cũng không hỏi bé con về tôi, thực ra là anh hoàn toàn không muốn hỏi, không muốn biết bất cứ tin tức gì về tôi cả.

Ngay cả khi bé con đã trở về được nửa tháng rồi, thì anh cũng không nói chuyện với bé con được hai câu.

Anh chán ghét tôi, nên cũng chán ghét cả bé con của tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play