Sau bốn tiếng lái xe.
Thì Thẩm Kinh Châu đã về đến quê ngoại tôi.
Ở trước cánh cửa gỗ cũ kỹ đó,
anh giơ tay lên nhưng lại giống như bị đóng băng giữa không trung.
Cuối cùng anh nhắm mắt lại một lát, gương mặt chứa đựng nỗi đau giống như sắc đêm.
“Cộc cộc cộc”, anh gõ vào cửa nhà.
Một lúc lâu sau, bà ngoại mới chậm rãi mở cửa ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play