Buổi tối sau khi trở về từ nghĩa trang.
Thẩm Kinh Châu giống như đã biến thành một người khác vậy.
Anh cứ ôm bé con rồi ngồi trên ghế sofa mà chẳng nói một lời.
Mà bé con thì vẫn cứ luôn lẩm bẩm gọi mẹ.
Một lúc sau, khi bé đã khóc chán rồi, thì lại nằm cuộn tròn người ở trong lòng Thẩm Kinh Châu mà ngủ.
Lần này, bé ngồi chắc chắn trên đùi anh rồi tựa đầu vào ngực anh.
Chiếc cằm hơi lún phún râu của Thẩm Kinh Châu cọ vào trán của bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT