Tác giả: Tâm Ngữ Phong

Edit: Thiên Chân Vô Tà

Sau khi huấn luyện quân sự vất vả kết thúc, mọi người lại chào đón kỳ nghỉ cuối tuần ngắn ngủi, tuần này vẫn là Diệp Thanh cùng Hoàng Kha Duệ ở lại ký túc xá, Lưu Văn Tuấn sáng sớm đã đi khỏi, Hoàng Kha Duệ đi tìm Lương Tinh đi chơi.

"Cốc cốc cốc" tiếng đập cửa vang lên, Diệp Thanh suy đoán có lẽ là Đinh Vũ Thần tới tìm Thời Úy.

Quả nhiên, Thời Úy mở cửa ra, gương mặt thanh tú tươi cười của Đinh Vũ Thần lộ ra, hắn chào hỏi với Diệp Thanh trước, Diệp Thanh lên tiếng sau đó lại cầm sách vở nghiêm túc xem.

Đinh Vũ Thần mặt không biến sắc, liếc mắt đánh giá bầu không khí giữa Diệp Thanh và Thời Úy, thấy Diệp Thanh ra vẻ như chuyện không liên quan tới mình, vẫn yên tĩnh đọc sách, giữa hai người hình như cũng không có tương tác gì.

Vì vậy trong lòng Đinh Vũ Thần yên tâm thả lỏng hơn một chút, vừa nói chuyện với Thời Úy, vừa lấy điện thoại ra chơi.

Tuần này Thời Úy phải về nhà, hai người quyết định đợi tới giữa trưa cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm, buổi chiều cùng nhau ra ngoài chơi một lát, tới buổi tối Thời Úy mới về nhà.

Diệp Thanh đọc sách một lát sau đó quay đầu nhìn sang Thời Úy và Đinh Vũ Thần, thấy lúc này Đinh Vũ Thần kề sát bên cạnh Thời Úy, còn Thời Úy thì lại bận bịu gì đó ở trước máy tính, thỉnh thoảng sẽ nghiêng đầu nói một hai câu với Đinh Vũ Thần.

Diệp Thanh không muốn làm bóng đèn vì vậy cầm điện thoại cùng chìa khóa đi ra ngoài, chuẩn bị tới thư viện tìm quyển sách để đọc.

Đinh Vũ Thần thấy Diệp Thanh chuẩn bị ra ngoài, khách khí hỏi: "Cậu muốn ra ngoài sao?".

Diệp Thanh gật đầu: "Tôi tới thư viện tìm quyển sách xem".

"À, ừ, tạm biệt!"

Đinh Vũ Thần vội vàng cười xua tay với Diệp Thanh, nội tâm có chút hưng phấn, Diệp Thanh đi rồi thì ký túc xá sẽ chỉ còn lại hắn và Thời Úy, không nghĩ tới tên Diệp Thanh này còn rất thức thời.

Diệp Thanh đóng cửa rời khỏi, Đinh Vũ Thần không nhịn được hôn một cái lên má Thời Úy, cười nói: "Thời Úy, hiện tại không còn ai!".

"Ừ!", Thời Úy giơ tay vỗ đầu Đinh Vũ Thần một chút, tiếp tục công việc bận rộn.

"Cậu không muốn làm chút gì đó sao?"

Đinh Vũ Thần nhìn góc mặt vô cùng anh tuấn của Thời Úy, không nhịn được có chút tâm viên ý mã, sáp đến hôn lên môi Thời Úy, vừa hôn vừa ngồi lên đùi Thời Úy.

*Tâm viên ý mã có nghĩa là tư tưởng, tâm tình không khống chế được, suy nghĩ lung tung; sớm nắng chiều mưa; thất thường; nghĩ đông nghĩ tây; tâm phiền ý loạn

"Đừng nháo, tôi còn có việc phải làm một lát!"

"Không được, những việc này sao có thể quan trọng bằng tôi!"

Đinh Vũ Thần vẫn không buông tay, bàn tay cũng dần thò vào trong quần áo Thời Úy, vuốt ve bộ ngực cùng cơ bụng rắn chắc của cậu ta, môi cũng từ trên mặt dần dần đi xuống.

Thời Úy nhíu mày, lúc cùng Đinh Vũ Thần ở bên nhau, cậu ta cũng không quá mức ham thích những chuyện này, hơn nữa không muốn làm những chuyện thân mật này ở ký túc xá, vì thế nói với Đinh Vũ Thần: "Buổi chiều chúng ta đi khách sạn, bây giờ xuống dưới trước đi".

Ký túc xá là nơi mọi người ở cùng nha, hai người thân mật như vậy cậu ta cảm thấy không tốt lắm, huống chi lỡ như lúc này Hoàng Kha Duệ và Diệp Thanh đột nhiên trở về, tình huống này cũng khó coi.

Đinh Vũ Thần vẫn cố chấp ngồi ở trên người Thời Uý không muốn xuống, gần đây trong lòng hắn luôn có chút bất an, rất cần loại tiếp xúc thân mật này tới an ủi trái tim hoảng loạn không tự tin của hắn.

Đây là phòng ký túc xá của Diệp Thanh, nếu Thời Úy dám thân mật với hắn ở đây, hắn sẽ có tâm lý tự tin hơn, cũng không sợ bị Diệp Thanh quay lại nhìn thấy, còn một người tạm thời không thuộc phạm vi suy xét của hắn là Hoàng Kha Duệ.

Đinh Vũ Thần không quan tâm lôi kéo Thời Úy hôn, Thời Úy nhíu mày đẩy đối phương ra, bắt lấy tay hắn nói: "Được rồi, xuống đi, chúng ta đi khách sạn!".

"Không, tôi muốn hôn cậu ở đây, tôi không xuống!"

Đinh Vũ Thần cũng có chút tức giận, Thời Úy từ chối mình như vậy, chẳng lẽ là bởi vì không muốn bị Diệp Thanh nhìn thấy?

"Có phải cậu chột dạ rồi không?"

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Thanh, trong lòng Đinh Vũ Thần dường như đã gieo xuống hạt giống không tự tin, Diệp Thanh là người cùng giới có ngoại hình hoàn mỹ nhất mà Đinh Vũ Thần từng gặp ngoại trừ Thời Uý, khiến cho cảm giác nguy cơ và không tự tin của hắn đều bộc phát ra.

Hơn nữa, hắn thấy những hình ảnh đó của hai người trên diễn đàn, lại cộng thêm hắn không nhịn được suy đoán lung tung, dần lên men trở thành hoài nghi.

Thật ra một tuần nay hắn vẫn luôn có chút lo sợ bất an cùng tâm hoảng ý loạn, hơn nữa Thời Úy lúc này lại từ chối hắn, lập tức khiến uỷ khuất trong lòng hắn đều bùng lên.

"Từ trước tới nay cậu chưa từng từ chối tôi như vậy, có phải cậu chột dạ hay không, có phải cậu và Diệp Thanh có gì đó rồi không? Tôi mặc kệ! Tôi cần cậu chủ động hôn tôi!", Đinh Vũ Thần nói xong lại liều lĩnh muốn hôn Thời Úy.

Sau khi nghe Đinh Vũ Thần nói xong, Thời Úy chau mày, đang chuẩn bị kéo hắn từ trên người xuống, lại nghe thấy cửa phòng ký túc xá đột nhiên phát ra một tiếng "cạch", là tiếng xoay chìa khóa mở cửa phòng ký túc xá, ánh mắt cậu ta nhìn sang, không ngờ Diệp Thanh đã quay trở lại, lúc này vẻ mặt đối phương đầy lúng túng nhìn hai người bọn họ.

Diệp Thanh nhìn Đinh Vũ Thần cưỡi ở trên người Thời Uý, quần áo hai người hỗn độn mặt đầy ái muội, có vẻ là chuẩn bị làm cái gì đó ở phòng ký túc xá, cậu nhíu mày tránh khỏi tầm mắt hai người, cầm thẻ sinh viên ở trên bàn sau đó lại ra ngoài. "Cạch" một tiếng, cửa phòng đóng lại.

Hai người này muốn làm gì Diệp Thanh sẽ không xen vào cũng không có hứng thú biết, nhưng nếu bọn họ coi ký túc xá như khách sạn thì sẽ làm cho cậu có chút phản cảm.

Trước đó Thời Úy từng giúp cậu vài lần, Diệp Thanh cũng không muốn nói ra khiến hai người lúng túng lại còn bất mãn, đành phải im lặng nhíu mày đi ra ngoài.

Sau khi Diệp Thanh rời khỏi, Thời Úy nhíu mày kéo Đinh Vũ Thần từ trên người xuống, giọng nói cũng có chút lạnh lùng: "Cậu có biết mới vừa rồi cậu đang nói gì không? Tôi đã nói với cậu, tôi và Diệp Thanh không có gì hết, tôi nhớ tôi đã nhắc nhở cậu phải tin tưởng lẫn nhau".

Đinh Vũ Thần trong lòng ủy khuất còn không được an ủi, lại thấy sau khi Diệp Thanh trở về Thời Úy lập tức kéo hắn xuống, trong lòng đột nhiên càng hoài nghi cùng ăn dấm: "Cậu từ chối tôi, cậu không dám làm hành động thân mật với tôi ở ký túc xá, chẳng lẽ vì sợ Diệp Thanh ghen nên hiểu lầm!".

Thời Úy trong lòng lạnh lẽo cũng không hề giải thích, nhíu mày nói với Đinh Vũ Thần: "Cậu tự mình về nhà bình tĩnh lại đi!".

"Thời Úy!"

Đinh Vũ Thần thấy Thời Úy cũng không an ủi mình, lập tức ủy khuất đến rơi nước mắt, kéo cửa xông ra ngoài trong sự tức giận.

Sau khi lao ra khỏi cửa, Đinh Vũ Thần thấy Thời Úy cũng không đuổi theo, trong lòng lại càng bực mình, nước mắt xoành xoạch rơi xuống không màng ánh mắt của người khác, ra tới cổng trường gọi xe trở về ký túc xá của mình.

Còn Diệp Thanh đang đọc sách ở thư viện, cũng không biết bản thân cái gì cũng chưa làm lại khiến cho Thời Úy và Đinh Vũ Thần náo loạn một trận, vẫn ngồi một góc đọc sách, vừa nghiêm túc ghi chép.

Buổi chiều, Đinh Vũ Thần sau khi ở ký túc xá đắp chăn ngủ một hồi, bị bạn cùng phòng Dương Tiểu Siêu kéo dậy, mời hắn cùng đi quán bar chơi, Dương Tiểu Siêu cũng là GAY, hơn nữa cũng là 0 giống như hắn, nhưng Dương Tiểu Siêu ngày thường ăn chơi rất phóng khoáng, không giống như hắn.

Dương Tiểu Siêu mặc quần tây, tóc tai chải chuốt tỉ mỉ, cũng ngủ một buổi chiều, hắn ta luôn trong trạng thái buổi tối ra ngoài ban ngày ở nhà ngủ, thấy tuần này Đinh Vũ Thần không cùng bạn trai siêu soái ca đi ra ngoài, bất ngờ hỏi hắn: "Chà, hôm nay sao tâm trạng lại như vậy? Đây là làm sao?".

"Đừng nói nữa!", Đinh Vũ Thần buồn bực cả ngày nói: "Cậu còn nhớ bài đăng về hai soái ca siêu cấp trên diễn đàn đại học B mà lần trước chúng ta từng xem không?".

"Nhớ chứ, nhớ chứ", nhắc tới cái này Dương Tiểu Siêu liền hăng hái, vẻ mặt kinh ngạc cảm thán: "Bạn trai cậu Thời Úy và Diệp Thanh kia lớn lên thật đẹp, quả thực làm tôi chảy nước miếng".

"Chính là nó! Lần trước tôi nhìn ảnh chụp hai người bọn họ, có chút lo lắng quan hệ giữa hai người bọn họ".

Đinh Vũ Thần hận không thể để cho Dương Tiểu Siêu phân xử công bằng cho hắn, nói tiếp: "Cậu nói xem, bọn họ bị người khác chụp mờ ám đến như vậy, tôi có chút ghen nên gọi điện thoại cho bạn trai tôi, hỏi cậu ấy xem hai người bọn họ có gì hay không, bạn trai tôi nói không có, bảo tôi không cần suy nghĩ vớ vẩn, tôi nói muốn cậu ấy nói câu bảo đảm, cậu ấy có chút tức giận".

"Sau đó, hôm nay tôi tới ký túc xá của cậu ấy muốn cùng cậu ấy thân thiết một chút, cậu ấy từ chối tôi, cuối cùng Diệp Thanh kia xuất hiện cậu ấy lập tức kéo tôi từ trên người xuống, tôi liền tức giận, cảm thấy cậu ta bởi vì Diệp Thanh cho nên mới như vậy, cậu ấy cũng không chịu dỗ tôi, còn nói tôi không tín nhiệm cậu ấy, cậu cảm thấy là tôi sai rồi sao?"

Dương Tiểu Siêu sờ cằm con ngươi xoay chuyển: "Cái này à, tôi cảm thấy tôi cũng không nói lên được, dẫu sao tôi cũng không phải chuyên gia tình cảm, nhưng mà trạng thái này của cậu tôi cũng có thể hiểu được, Diệp Thanh kia thật sự quá tốt, quả thực là thịnh thế mỹ nhan! Nếu là tôi có lẽ tôi cũng sẽ không chịu nổi cám dỗ!".

*Thịnh thế mỹ nhan: Là lời khen dành cho một người đẹp rạng ngời, mỹ nhan là nhan sắc đẹp, thịnh thế là tuổi trẻ hưng thịnh.

Đinh Vũ Thần nghe xong vội la lên: "Nói như vậy cậu cảm thấy bọn họ cũng có khả năng có gì đó?"

"Tôi không nói vậy!", Dương Tiểu Siêu vội vàng xua tay, phủ nhận nói: "Tôi cũng không hiểu biết bạn trai cậu là người thế nào, tôi chỉ nói bản thân tôi có khả năng không chịu nổi cám dỗ".

"Hừ! Nói như chưa nói!", Đinh Vũ Thần nghe xong càng thêm bực mình, tâm tình bực bội ủy khuất không thôi.

Dương Tiểu Siêu thấy thế đề xuất cho hắn nói: "Nếu cậu không vui như vậy, có muốn buổi tối cùng tôi tới quán bar chơi một chút không?".

Đinh Vũ Thần do dự vài phút, nhớ tới Thời Úy từng nói có nhiều quán bar rất loạn, không có cậu ta cho phép thì không thể đi, nhưng lúc này hắn chỉ muốn phản nghịch một chút, liền gật đầu đồng ý: "Được!".

Bóng đêm buông xuống, ánh đèn muôn màu muôn vẻ sáng lên, trên đường phố phồn hoa quán bar mọc lên san sát, thỉnh thoảng có tiếng âm nhạc ồn ào truyền đến, Dương Tiểu Siêu lôi kéo Đinh Vũ Thần vào một quán bar bề ngoài trang hoàng thật sự không tồi.

Sau khi vào trong Đinh Vũ Thần mới thấy khách đến đây dường như đều là đàn ông, ánh đèn lờ mờ âm nhạc ái muội, một đôi nam-nam ôm nhau ở giữa sàn nhảy, có đôi ôm hôn ở trên ghế dài.

Hắn đương nhiên biết nơi mình tới chính là quán bar dành cho GAY, dù sao Dương Tiểu Siêu cũng là GAY, tất nhiên không thể dẫn hắn tới quán bar bình thường.

Tuy rằng trước đó cũng có chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc này vẫn có chút không quá thích ứng.

Dương Tiểu Siêu ngồi một lát sau đó nói vài câu với Đinh Vũ Thần, liền đi cùng một người đàn ông, để lại một mình Đinh Vũ Thần ngồi đó, tâm tình nhất thời có chút khẩn trương lại có vài phần chờ mong.

- ------------------------

Editor có lời muốn nói: Chương sau có người xuất quỹ bà con ơi...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play