Tống Phổ: "......"
Bây giờ cuối cùng cậu đã xác định được, Đàm Đài Dập có lẽ vẫn còn bận tâm chuyện buổi sáng, điểm hắn quan tâm e rằng là do cậu không cương được, trong khi hắn lại cương được.
Đàm Đài Dập vốn là người như vậy, cho dù cương trước mặt thần tử cũng không thành vấn đề, dùng chân thần tử cũng không thành vấn đề, nói chung cái gì cũng không thành vấn đề.
Mà với tư cách thần tử, hôm nay Tống Phổ không xuất hiện cương được, có nghĩa là không sánh kịp với hắn, trong mắt Đàm Đài Dập, chính là biểu hiện của việc thân thể yếu nhược, không tốt.
Tống Phổ chỉ còn biết nói: "Bệ hạ quan tâm đến thân thể của thần, là phúc phận mà thần đã tu mười đời mới có được, thần làm sao dám từ chối? Chỉ là thần thật sự không thích ăn những món bổ từ động vật hoang dã, ăn một lần sẽ bị bệnh một lần, đều do có nỗi khổ không nói được thôi. Vậy nên xin phụ ý tốt của bệ hạ."
Đàm Đài Dập nghe cậu nói vậy, sắc mặt ngược lại dễ nhìn hơn chút: “Tống khanh ăn động vật hoang dã sẽ bị bệnh?"
Tống Phổ nói: "Không giấu gì bệ hạ, thần quả thật không thích hợp ăn những thứ bổ khí huyết quá nhiều."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT