Ngày thường làm sáu nghỉ một đã rất vất vả, nếu đi cùng Đam Đài Dập đến Tị Thử Sơn trang, ngày đêm vất vả, mưa gió không nghỉ, sao chỉ có một chữ "thảm" có thể diễn tả được.
Cậu bây giờ mới mười bảy tuổi, nếu ở hiện đại chính là một nam sinh trung học trong sáng thanh thuần, đáng là thời gian vô tư vui chơi, kết quả lại phải sớm gánh chịu nỗi khổ cực và đau đớn của cuộc sống.
Thực ra Tống Phổ cảm thấy bây giờ ở cùng Đam Đài Dập không còn cảm giác căng thẳng như ban đầu nhưng Đam Đài Dập khá nhạy cảm, cậu vẫn phải luôn kiểm soát biểu cảm của mình.
Có khi cậu còn nghĩ mình không nên ở đây, cậu nên ở trên sân khấu nhận giải Oscar thì hơn.
Nhưng dù trong lòng không muốn, đối mặt với sự cứng rắn của Đam Đài Dập, cậu cũng không thể nói lời không.
Những lời Tống Phổ nói với Đam Đài Dập cũng không phải là giả, cậu thực sự chưa rời nhà lâu như vậy, vì thế khi báo tin này cho gia đình, Tống mẫu lo lắng vô cùng: “Sao lại phải đi lâu như vậy?"
Trong đầu Tống Phổ đang nghĩ tới việc mang theo những gì. Chắc chắn là nên mang theo Đậu Phụ nhưng cậu chưa nói với Đam Đài Dập nên vẫn phải hỏi trước Đam Đài Dập. Cậu nghe thấy Tống mẫu lo lắng, bèn nói: "Bệ hạ đi Tị Thử Sơn trang một tháng, làm thần tử, tất nhiên phải đi theo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play