Tống Phổ: "..."
Đây là lần đầu tiên cậu gặp người nào có thể thoải mái đổ lỗi ngược như vậy, trong lòng có câu mẹ nó không biết có nên nói ra hay không nhưng ngoài mặt lại giả vờ hổ thẹn: “Là lỗi của thần, thần có tư thế ngủ không tốt, mạo phạm đến bệ hạ, mong bệ hạ thứ tội!"
Đam Đài Dập ôm chặt Tống Phổ, trong đầu hiện lên cụm từ "ôn hương nhuyễn ngọc".
Người trong lòng mềm mại, không có chút cơ bắp thô kệch nào, ôm cậu như ôm một đống bông ấm áp, cảm giác rất tốt, Đam Đài Dập nhất thời không muốn buông tay: “Cô hiểu được trái tim muốn gần gũi cô của Tống khanh, vậy nên cô cũng không trách Tống khanh, cùng ngủ thêm chút nữa đi."
Cậu dám nhận lỗi, Đam Đài Dập cũng dám theo lời mà xuống thang.
Trong lòng Tống Phổ thầm phê phán nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ cảm kích: “Tạ ơn bệ hạ ban ơn."
Đam Đài Dập bình tĩnh nhắm mắt, tiếp tục ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play