Tôn Tử nhìn tôi uống hết thuốc xong mới dẫn tôi đến phòng tranh số một. Khoa nghệ thuật chúng tôi không có phòng học cố định mà luôn di động.
Tôi và tt chậm rãi bước vào lớp theo tiếng chuông reo, cô giáo và các bạn đều đã đến hết, các bạn trong lớp có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy tôi đến lớp.
Thầy Lâm dạy chúng tôi học vẽ nâng kính lão lên, ho nhẹ một tiếng, lớn tiếng nói: "Hôm nay mặt trời mọc từ đằng Tây rồi à? Sao nay Minh Dương cũng đến lớp thế?”
Hả? Điều này khiến tôi nghẹn đến mức không nói được lời nào.
Nửa năm đầu vì chuyện của gia đình, tôi chán nản đến mức nghỉ học, thầy Lâm chắc cũng chỉ gặp tôi được vài lần, vậy mà hôm nay lại gọi hẳn được tên tôi ra.
Ngoài một nụ cười xin lỗi ngượng ngùng, tôi thật sự không biết nói gì hơn.
“Ngồi đi.” Thầy Lâm nói với tôi vài câu, thấy tôi không trả lời cũng không nói thêm nữa, bảo tôi ngồi xuống, tránh ảnh hưởng các học sinh khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play