Tên nhóc này, không nể mặt tôi chút nào hết, trước mặt tôi mà dám ra lệnh đuổi bạn gái tôi à? Bây giờ cũng không còn sớm nữa, tôi cũng không yên tâm để Phỉ Phỉ về một mình, dù sao trong ký túc xá cũng chỉ có ba người chúng tôi, tôi quyết định tối nay để Phỉ Phỉ ở lại đây với mình.
Tôn Tử nghe xong thì lập tức há to miệng, muốn nói gì đó nhưng lại lập tức nuốt xuống.
Tôi và Tôn Tử là bạn tốt, sau khi tôi và Phỉ Phỉ quen nhau thì ba người chúng tôi thường cùng nhau ra ngoài chơi, mọi người cũng khá thân thiết.
Trước kia Tôn Tử không có ý kiến gì, nhưng hôm nay cậu ấy có vẻ không tình nguyện cho lắm.
"Có gì không ổn sao?" Phỉ Phỉ ít khi tinh tế, nhưng hôm nay lại hơi ngại ngùng: "Em không về thì bố sẽ lo lắng, em, em, em đi trước đây."
Phỉ Phỉ nhẹ nhàng đẩy tay tôi ra, cười gượng rồi nhanh chóng xoay người rời khỏi đây.
Tôi lại thở dài một cái, ngẩng đầu nhìn về phía Tôn Tử: "Tôn Tử, đừng giả vờ ngủ nữa, sao thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT