“Con mẹ nó, cô đừng có khóc nữa được không.” Tôn Tử mất kiên nhẫn hét lớn với Phỉ Phỉ: “Nếu không phải tại cô, bọn tôi sẽ trở nên như thế này sao? Đều là tại cô tham tiền, tất cả là do cô.”
“Đều tại tôi? Sao anh không nói là anh cũng muốn một phần đi? Mấy chuyện anh làm tôi đều bao che cho anh, bớt lôi tôi ra kiếm chuyện đi.” Phỉ Phỉ không phục nói lại.
Tôn Tử bỗng nhiên trở nên yên lặng, rõ ràng là hình như đã bị Phỉ Phỉ nắm phải điểm yếu nào đó rồi.
Tôi đang nghĩ, lẽ nào Phỉ Phỉ cũng biết rõ mọi chuyện, chỉ có tôi là người duy nhất bị quay mòng mòng thôi sao?
“Minh Dương, chúng ta ngồi quay lưng lại với nhau, cậu giúp tôi cởi dây trói ra.” Vương Thành đột nhiên phá vỡ bầu không khí yên lặng, chầm chậm nhích m.ô.n.g về phía tôi.
Tôi đưa tay ra, muốn giúp anh ấy cởi dây trói, nhưng rất nhanh tôi phát hiện dây thừng đã bị thắt nút c.h.ế.t, không cách nào cởi ra được.
Vương Thành có chút tuyệt vọng, nhìn trong đại sảnh đỏ rực, lẩm nhẩm trong miệng, cậu bị ép làm minh hôn, đừng nói là bọn họ cho chúng tôi bồi táng theo đấy nhá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT