Cậu ấy dìu tôi và Vương Thành đến góc xa nhất của bức tường, sau đó đổ nước trong bình lên quần áo để chúng tôi che miệng và mũi, nhưng tầm nhìn của tôi lại ngày càng mờ đi, hai tay bất lực mà buông thõng xuống. Tiếp theo đó xảy ra những chuyện gì, tôi cũng không biết nữa.
Chỉ là khi tỉnh lại, chúng tôi đang nằm trong một cái thùng gỗ, Huệ Bình đang đổ nước nóng vào trong.
Mà lúc này, trên người tôi đã không còn một mảnh vải che thân. Trời ơi, sao tôi có thể để một cô gái nhìn mình như vậy được.
Nhưng rất nhanh tôi phát hiện ra mình căn bản không có chút sức lực nào, ngoại trừ có thể mở mắt ra, còn lại chỉ có thể phó mặc cho người khác tùy ý xử lý.
Thấy tôi tỉnh lại, Huệ Bình ngại ngùng cúi đầu, cầm chiếc khăn trong tay, cẩn thận lau vai và cánh tay cho tôi. Cô ấy ngồi xổm xuống, vừa hay nhìn vào mắt tôi.
Cô ấy cũng giống như bao cô gái khác, nhút nhát quay đầu đi, má hơi ửng hồng.
Trời ạ, cô ấy còn đỏ mặt xấu hổ nữa, bây giờ người ngại ngùng phải là tôi mới đúng chứ. Tôi lớn thế này rồi vẫn chưa từng để người phụ nữ nào tắm cho mình đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT