QUỶ TÂN NƯƠNG CỦA TÔI

Chương 16: Không còn anh em


1 tháng

trướctiếp

Trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ, đó là tuyệt đối không được để Tôn Tử xảy ra chuyện. Tôi đẩy dì Liên ra, chạy như bay về phía hậu viện. Cũng không đợi dì Liên thông báo, tôi lập tức đẩy cửa vào phòng bà nội.
Tấm bình phong bằng gỗ bị tôi đẩy ra, sau tấm rèm hạt châu chỉ có một bà lão đang ngồi gõ cá gỗ. Tôi nhìn xuống nền nhà rất sạch sẽ không hề có vệt máu nào liền nghĩ có lẽ Tôn Tử chưa bị hãm hại.
"Sao cháu không biết quy tắc gì thế hả." Lão thái bà quay đầu, con ngươi đục ngầu dừng lại trên mặt tôi, ánh mắt mang theo sự giận dữ trông rất dọa người.
Khóe miệng tôi khẽ co giật, khó khăn lắm mới nặn ra một nụ cười, nhìn lão thái bà cung kính nói: "Bà nội, cháu không có ý gì hết. Chỉ là, chỉ là bỗng nhiên cháu rất muốn gặp bà nội thôi."
Lông mày của lão thái bà càng nhíu chặt. Tôi cố ý vén tấm rèm châu bước vào phòng lão thái bà nhưng bên trong chỉ có một mùi hương nhẹ, không thấy có điều gì bất thường.
"Minh Dương, Minh gia chúng ta rất coi trọng quy tắc, cháu không thể tùy tiện như vậy được." Lão thái bà khẽ ho hắng rồi ngồi xuống chiếc ghế tựa, mắt vẫn nhìn chằm chằm tôi, như thế đang cố gắng thăm dò xem rốt cuộc tôi đang nghĩ cái gì.
Con ngươi đục ngầu ấy vẫn đang nhìn tôi dò xét, khiến tôi thực sự có chút hoang mang.
Bà ta vân vê chuỗi hạt Phật trên tay, không khí dường như cũng ngưng đọng lại.
Dì Liên vội vàng chạy vào, thấy tôi đã đứng trong phòng thì liên tục xin lỗi lão thái bà, còn nói tôi tự ý xông vào, dì đã ngăn lại nhưng tôi không nghe.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp