Đôi mắt nhỏ như hạt đậu đen lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy, nó bắt đầu hẩy mũi thật mạnh ngửi ngửi xung quanh.
“Minh Dương, tôi chỉ muốn nhờ cậu giúp tôi một chuyện thôi, nói cho cảnh sát biết người giết tôi là Trần Nam, tôi tuyệt đối sẽ không làm phiền đến cậu nữa.” Ngô Dũng thành khẩn nhìn tôi, ánh mặt thật sự không giống như là đang nói dối.
Nhưng tên công tử bột Trần Nam đó nhìn cũng không đến mức lòng lang dạ sói mà. Quan trọng nhất là, ngày hôm đó tôi ở trong ký túc xá, hoàn toàn không nghe thấy tiếng đánh nhau nào cả.
“Cậu nói là Trần Nam, vậy có chứng cứ gì không?” Tôi nhìn Ngô Dũng, quan sát từng thay đổi trên nét mặt cậu ấy.
Nhưng người đã chết rồi, sắc mặt không tái xanh thì cũng là nhợt nhạt trắng bệch, tôi không nhìn ra được bất kỳ điểm bất thường nào trên mặt Ngô Dũng cả.
“Minh Dương, tôi đã chết rồi, còn cần phải nói dối làm gì nữa. Còn lý do tôi vẫn ở lại đây thì giống như Hải Tử nói vậy, tôi có tâm nguyện chưa được hoàn thành, mong cậu bất luận thế nào đi nữa cũng phải giúp tôi. Tôi không muốn chết uổng.” Ngô Dũng nhìn tôi một cách đáng thương.
Thế nhưng, cho dù cậu ấy có nói như vậy, tôi cũng không có bất kì chứng cứ nào chứng minh Trần Nam giết người. Tôi cũng đâu thể chạy thẳng đến đồn cảnh sát nói với Triệu Húc rằng quỷ hồn nói Trần Nam là kẻ giết người được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT