“Tần đạo hữu, Long đạo hữu!” Giản Hành Chi vừa nói xong đã thấy Bách Tuế Ưu cầm gậy đại tang dính máu chạy đến trước mặt hai người, vui mừng thở hồng hộc: “Hai người không sao, may quá.”
“Xảy ra chuyện gì?”
Tần Uyển Uyển ngẩng đầu nhìn Bách Tuế Ưu, đồng thời quan sát xung quanh.
Dường như xung quanh xảy ra trận chém giết dữ dội, khắp nơi đều là thi thể, có vẻ trận chiến đã đến hồi kết, người xung quanh đều đang chạy băng băng về trước. Trước mặt là hai ngọn núi cao chót vót cắm đầy phế kiếm, ở giữa tạo thành một hẻm núi sâu hun hút. Hẻm núi bị sương đen bao phủ, lờ mờ cảm giác được linh khí mạnh mẽ vờn quanh bên trong, nhưng cụ thể ở nơi nào thì không biết.
“Linh bảo(*) hiện thế.” Bách Tuế Ưu lau máu trên mặt: “Hiện giờ tu sĩ đều xông lên tranh giành, bọn họ vốn không phải kỳ Trúc Cơ, tên nào cũng mạnh.”
(*) Bảo vật linh thiêng
Vừa dứt lời, một tiếng “ting” vang lên trong đầu Tần Uyển Uyển, thanh tiến độ hiển thị trên tấm bảng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play