Tần Uyển Uyển vừa bị Giản Hành Chi ném vào vòng xoáy đã lập tức cảm nhận được cuồng phong cuốn lấy mình vào một hành lang, có người giơ tay đỡ bả vai nàng, lo lắng hỏi: “Tần đạo hữu, cô không sao chứ?”
“Bách Tuế Ưu?”
Tần Uyển Uyển quay đầu nhìn Bách Tuế Ưu liền nhớ tới cái gì, vội vàng bò dậy, quay đầu lại: “Tên khốn kiếp Long Ngạo Thiên, ta…”
Bách Tuế Ưu vội kéo nàng lại định khuyên ngăn, chợt thấy Tần Uyển Uyển sững người.
Lúc này, Tần Uyển Uyển mới nhìn rõ, thì ra trông từ phía này, vòng xoáy là một cánh cổng ánh sáng. Từ cổng ánh sáng, nàng có thể thấy rõ cảnh tượng bên trong Mật cảnh.
Giờ phút này, bầu trời Mật cảnh đã đầy vết nứt, chỉ dựa vào cột sáng của Tạ Cô Đường chống đỡ bầu trời, có điều cột sáng kia đã mỏng như cánh ve, rõ ràng sắp chịu hết nổi. Tu sĩ chen lấn chạy ra từ cổng ánh sáng, duy chỉ có một mình Giản Hành Chi ngự kiếm đi ngược đám người, chạy tới cạnh Tạ Cô Đường.
“Phía dưới rất nguy hiểm.” Bách Tuế Ưu đứng sau lưng Tần Uyển Uyển, khuyên nàng: “Tần đạo hữu, chúng ta vào Mộ kiếm trước đi, nơi này chỉ là một đường liên thông do Tạ đạo quân đơn độc mở ra. Một khi Mật cảnh bên dưới sụp đổ, nơi này cũng sẽ sụp đổ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play