Đường hoàng được ôm lên lầu ngay trước mặt Tạ Thầm Thời, câu chuyện Tạ Âm Lâu muốn nghe trước khi ngủ không phải của sách cổ, không để cho anh đi tàng bảo các lấy, mà dọn thùng gỗ lê hoa được cất giữ thích đáng từ phòng thay đồ ra, chân trắng như tuyết cong lên độ cong đạp ở trên thảm, khó khăn lắm đi tới cạnh giường.
Ngay trước mặt của Phó Dung Dữ, đầu ngón tay thon dài mở thùng ra.
Người không biết chuyện thì còn tưởng Tạ Âm Lâu giấu ở bên trong vàng bạc gì nữa.
Ai ngờ mở ra là một thùng thư tình hoa hồng.
Thứ này là sự thầm mến mà Phó Dung Dữ không thể nói ra miệng vào thuở thiếu thời hỗn loạn nóng nảy.
Với cô mà nói thì giống như kho báu.
“Trước kia trong đầu em nghĩ đều là mau chóng lớn lên, đến mười tám tuổi tìm anh hẹn hò.” Nụ cười của Tạ Âm Lâu lộ ra dưới vầng sáng vàng ấm áp, rút một tấm từ đống phong thư ra, miêu tả sáp nến hoa hồng trắng ở phía trên, lúc đưa cho anh thì nói: “Lại sợ anh nể mặt ân tình của thầy mới cưng chiều em, không tiện từ chối hôn sự nhà họ Nhan quyết định cho anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play