Lúc đèn thính phòng lặng lẽ tối đi, đầu ngón tay của Tạ Âm Lâu cầm vé đi tới vị trí bên trái ở hàng trước rồi ngồi xuống, xem diễn ở chỗ này là góc độ có tầm nhìn cao nhất, cộng thêm dáng dấp váy trắng lại nhẹ nhàng của cả người cô và khoác áo khoác tây trang lấy trong tủ quần áo của Phó Dung Dữ, tô điểm cho bóng người yên tĩnh, người xem chung quanh cũng không chú ý.
Có người nhìn thêm vài lần, nhưng cùng lắm là nhìn thấy gương mặt nghiêng của Tạ Âm Lâu để lộ dưới mái tóc giống vải gấm màu đen, từng sợi lông mi mềm mại rũ xuống, dưới mắt còn có nốt ruồi lệ chí màu hồng, giống như mang một phần mỹ cảm lung lay sắp đổ.
Cảm thấy rất quen thuộc, lại tạm thời quên mất đã gặp qua ở nơi nào, chỉ xem sắc đẹp nhưng đã quên là khách mời trong tiết mục nào đang hot.
Tạ Âm Lâu không thèm để ý bị nhìn chằm chằm, ngồi ngay ngắn, vừa quay đầu nhìn Vân Thanh Lê ở phía sau, cho dù chỉ vẻn vẹn là tối mờ, thì cũng có thể nhìn ra mi mắt tinh khôi không trang của cô nhíu lại một cái, không tình nguyện ngồi chung một chỗ với Chu Tự Chi lắm.
Nhưng hiện trường đầy khách, tạm thời cũng đã hết vé.
Vở kịch bắt đầu rồi, Tạ Âm Lâu một lần nữa đem tầm mắt nhìn lên sân khấu, ngay sau đó nhìn thấy một bóng người xinh đẹp, là Trình Nguyên Tịch, cảnh mở màn đầu tiên là cô ta múa đơn.
Quả là đúng dịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT