Ông chủ Nhan đã được một đơn hàng vòng ngọc, tự mình tiễn Khâu phu nhân đi thì lại đi ngược đường cũ mà về, chống lên tủ trưng bày thủy tinh, xương ngón tay thờ ơ chuyển động nhẫn ngọc, cười nhìn Tạ Âm Lâu ngồi ở chỗ ghế uống trà: "Xem ra công lao của người chú làm mai này không nhỏ, sau này vai vế nên gọi thế nào đây, Dung Dữ muốn theo con mà kêu một tiếng chú thì cũng được.”
Tạ Âm Lâu rót trà ngon, nhưng đưa cho Phó Dung Dữ ở bên cạnh, người khác đều không được đãi ngộ này, cô cười nhạt: "Mỗi người tự kêu theo vai vế riêng đi."
Vai vế của cô thấp, cũng không thể kéo Phó Dung Dữ cùng ăn theo mà thua thiệt được.
Ông chủ Nhan nhìn thấy cô bảo vệ anh thì đáy mắt đều là nụ cười trêu ghẹo: "Nói đi, đến tìm chú làm gì, sẽ không thật sự đến đưa thiệp cưới đâu nhỉ?”
Phó Dung Dữ tựa vào ghế sô pha, đặt một bàn tay lên bả vai Tạ Âm Lâu, cơ hồ là tư thế nửa ôm, loáng thoáng có vẻ lười biếng, trái lại anh tiếp lời, giọng nói chậm chạp dễ nghe: "Đến làm việc kinh doanh với ông.”
Ngay sau đó, nghiêng gương mặt tuấn tú, nói với Văn Cơ cũng đang xem náo nhiệt ở bên cạnh: "Đi lấy ngọc loại tốt nhất mà ông chủ cậu đã cất giấu đến đi.”
"Vâng ạ." Văn Cơ đáp lời rồi vội vàng vén rèm đi ra bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play