Nếu không phải Phó Thanh Hoài tự mình đến cửa để tặng Quan Âm Ngọc, thì Tạ Âm Lâu cũng sắp quên lúc ở Thành phố Lịch đã đi viếng thăm lão tổ tông nhà họ Phó, vì để khách sáo sắp có hôn sự với Phó Dung Dữ, nên bản thân đã nhận thân phận vị hôn thê trước.
Ánh sáng bên ngoài đình viện chiếu lên gương mặt vô cùng xinh đẹp của cô, biểu cảm vi diệu, ngây ngẩn nói với Tạ Thầm Ngạn: "Chị không biết. . . Người trong nhà cũ nhà họ Phó sẽ truyền chuyện này tới tai Phó Thanh Hoài.”
Trực tiếp khiến cho người nhà họ Phó bên kia hiểu lầm sâu hơn, còn đưa một phần sính lễ đến để chúc mừng.
Tạ Thầm Ngạn đang nhìn cô, mặt mũi tinh xảo không thay đổi quá nhiều, không nhẹ không nặng đặt ly sứ Thanh Hoa đang cầm về lại bàn trà: "Quan Âm Ngọc này đã sớm bị nhân sĩ thần bí mua với giá cao 620 triệu vào ba năm trước, lúc ấy còn khiến không ít truyền thông và giới cất giữ đồ cổ nhất thời náo động, nhưng không ai biết là ai cả. Hôm nay Phó Dung Dữ đem Quan Âm Ngọc được để ở trong nhà họ Phó Thành phố Lịch để cất giấu như vật quý giá ra, mà còn Phó Thanh Hoài tự đưa đến tay chị. . .”
Quan Âm Ngọc coi như sính lễ.
Nó được đựng trong hộp gỗ điêu khắc tuyệt đẹp, giọng nói của Tạ Thầm Ngạn lại không có sóng lớn phập phồng, chậm chạp nói nửa câu sau với Tạ Âm Lâu: "Chị không muốn nhận thì tìm cơ hội đi Thành phố Lịch để thăm Phó Thanh Hoài một chút, bây giờ anh ta là người làm chủ và quản lý nhà họ Phó, cứ giống như hủy mối hôn sự với nhà họ Cố kia vậy, cũng nói rõ ràng với nhà họ Phó."
Dứt lời, thư ký còn ở bên ngoài chờ đợi, Tạ Thầm Ngạn hơi sửa lại ống tay áo, rồi thong thả rời khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT