Tạ Âm Lâu không nôn nóng xem phản hồi của Trình Nguyên Tịch trên Weibo, ánh sáng ngoài cửa sổ dưới hành lang dài thông gió xuyên qua tấm kính rồi rơi trên gương mặt có dáng vẻ vô cùng xinh đẹp của cô, màu da vừa trắng vừa lạnh, cho dù biểu cảm rất nhạt thì cũng không tổn hại đến sự tươi đẹp giữa mi mắt cô.
Cái này làm cho Ôn Chước không dời tầm mắt được, lại gọi cô một tiếng: "Âm Lâu, anh kiếm người nghe ngóng thay em rồi, cực ít người biết vị nhân vật tiếng tăm kia có một bạch nguyệt quang, chắc hẳn chính là Trình Nguyên Tịch, loại chuyện này đầy rẫy trong vòng tròn giới giải trí, lúc hai người tình ý nồng nặc thì cùng nhau xăm hình xăm vì tình yêu, sau này tình cảm chán rồi thì lại chia tay. . ."
"Em xem trên Weibo đi, Trình Nguyên Tịch để lộ hình xăm, tuyệt đối là đang thị uy địa vị của cô ta với người mới là em." Thế mà lần này Ôn Chước lại nói ra lời nói với giọng điệu dụng tâm lương khổ, tựa như thương tiếc mà nhìn chằm chằm gương mặt nghiêng của cô: "Thông cảm cho anh nói thẳng, có bạch nguyệt quang như vậy tồn tại, em không có bất kỳ phần thắng nào cả."
Tạ Âm Lâu bỗng nhiên cười, ném điện thoại di động vào lòng Ôn Chước, giọng điệu thật chậm: "Anh cho rằng tôi quan tâm sao?"
Ôn Chước nhìn cô biểu cảm, không có một chút dáng vẻ tranh đoạt tình nhân, nhất thời không cách nào nói ra bản nháp nằm đầy trong bụng, ngược lại Tạ Âm Lâu giống như nghe thấy lời nói đùa, lạnh lùng nhìn anh rồi xoay người chậm rãi trở về phòng.
Cửa phòng một lần nữa đóng lại, cô lập với thế giới bên ngoài.
Nụ cười châm biếm dưới đáy mắt của Tạ Âm Lâu dần nhạt đi, giữa môi lặp lại câu kia: "Xăm hình xăm vì tình yêu ư?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play